Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou
Shirakome Ryou (Chuuni Suki)Takayaki
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 235: Arifureta After II Phần Tio Lịch sử của thế giới bầu trời

Độ dài 9,087 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-27 07:29:02

Arifureta chương 235: Arifureta After II Phần Tio Lịch sử của thế giới bầu trời

Một âm thanh như tiếng kim loại nứt gãy vang lên, cao độ của phi hành hạm đột ngột hạ xuống.

「Kya-」

「Pii-」

Thiếu nữ tóc bạc và con rồng nhỏ ôm lấy nhau trong khi run rẫy hét lên với Hajime đang làm nụ cười cực kì thân thiện theo kiểu dã man. Phụ nữ tóc vàng liên lạc bằng thứ gì đó trông như bộ đàm tới nơi có vẻ là phòng điều khiển và hỏi chuyện gì đang xảy ra.

『Roze-sama-. Tổn hại của con tàu quá kinh khủng, chúng ta không thể giữ được lực nâng-』

Giọng nói được khuếch đại vang lên khắp con tàu. Thiếu nữ tóc bạc tên là Roze tức tốc lấy lại tỉnh táo, và cô nhìn sang con rồng nhỏ――Kuwaibel. Kuwaibel cũng nhìn lại Roze và gật đầu một cái.

「Piiii~~~」

Nó cất lên một tiếng kêu the thé. Ánh bạc bao tràn ra từ cơ thể bé nhỏ của nó nhẹ nhàng bao phủ phi hành hạm.

『Lực nâng đang tăng, 50%. Xin nhờ ngài chút nữa, Kuwaibel-sama.』

「Pii, Pipi-」

Kuwaibel ưỡn ngực với bộ mặt đắc ý, như thể muốn nói「Cứ giao cho trẫm!」. Có vẻ như con thuyền đang rơi xuống đã lấy lại lực nâng với sự giúp đỡ của năng lượng bạc đặc biệt.

Roze thở phào nhẹ nhõm và cô ôm chặt người bạn yêu dấu cũng đồng thời là công sự Kuwaibel của mình. Rồi cô nhìn lại Hajime và Tio đang quan sát họ với ánh mắt rất thích thú.

Cô đứng dậy, đặt Kuwaibel xuống bên cạnh mình, rồi cô thanh nhã cúi đầu trông giống với một tác phong lịch sự. Tóc cô tung bay trong gió, và trang phục của cô cũng là thứ khiêm tốn trông giống tổng thể, ấy vậy mà dáng vẻ của cô có sự duyên dáng khiến người khác không khỏi sửng sốt khi nhìn cô.

「Tôi thật lấy làm vinh hạnh khi được gặp mặt các ngài lần đầu, Kỵ sĩ rồng-sama, Chân long-sama. Tôi là nữ vương của vương quốc Avenst, Roze Phiris Avenst. Là người đại diện cho vương quốc rồng, tôi chân thành cảm tạ sự giúp sức của các ngài lần này. ……Bất hạnh thay chúng tôi đang ở trong tình trạng thế này, nên chúng tôi không thể thậm chí là bày tỏ lòng biết ơn của mình một cách trọn vẹn, nhưng làm ơn, xin các ngài bằng mọi giá hãy nghỉ cánh trên con tàu Rozeria của chúng tôi.」

Hai người đã rõ, quả thực trang phục của thiếu nữ này trông tiều tụy, nhưng giờ họ có thể hiểu rằng đâu là lí do cho sự tinh tế đang bao trùm lên thiếu nữ này. Có vẻ như dự đoán của Hajime rằng cô không chỉ là một tên cướp đơn thuần là chính xác.

Những lời của Roze khiến cho ánh nhìn của cặp nam và nữ tóc vàng ở hai bên cô đảo quanh quất. Sự thật rằng họ đã được cứu mạng, song hai người trước mặt họ là những kẻ lạ mặt không hơn không kém. Với người mang trọng trách bảo vệ an toàn cho nữ vương, tồn tại của Tio cộng với hành động và sức mạnh to lớn của Hajime khiến họ do dự liệu có ổn không nếu tiếp cận hai người.

「Pii-. Pipii!」

「A, kora-, Kuu-chan! Bất lịch sự đó!」

Họ hoàn toàn không thể thách thức hai người, song họ cũng không thể vứt đi cảnh giác của mình…… cặp đôi tóc vàng vô thức đề cao cảnh giác, song Kuwaibel chỉ liếc tới cặp đôi đó một cái rồi nó lập tức phóng ra và bắt đầu vui vẻ bay vòng quanh Hajime và Tio.

Roze la lên「Quay lại đââ~y!」với gương mặt giận dữ, song Kuwaibel trông thật sự tò mò về Tio trong dạng rồng, nên nó bay trước chóp mũi Tio trong khi nhìn cô với ánh mắt hết sức thích thú.

「Tio.」

「Rõ.」

Với tiếng gọi của Hajime, Tio trùm cơ thể cô trong một cái kén ánh sáng ma lực đen. Cái kén co lại với tiếng rít. Ngay sau đó, ma lực tỏa ra nhưng bóng xà phòng vỡ và từ bên trong Tio xuất hiện ở dạng bình thường của cô.

「……Ối chà. Cô ta thật sự có thể trở lại dạng người. Chẳng phải cứ như trong truyền thuyết sao.」

「Dù là tận mắt chứng kiến, tôi vẫn không thể tin nổi.」

「Nee-san. Chị đấm em một cái được không? Em, nghĩ rằng mình đang trông thấy ảo giác.」

Phi công được Hajime cứu――Bovid đang đặt tay lên trán trong khi lẩm bẩm, đồng thời cặp đôi tóc vàng cũng mở to mắt trong hoài nghi.

Hajime và Tio phớt lờ sự sửng sốt của họ và đáp xuống boong. Khi họ làm thế, Tio đang lơ lửng bằng đôi cánh rồng mà cô vươn ra, song Hajime chỉ bước lên không khí một cách điềm nhiên và đi xuống, nên mọi người kể cả Roze nhìn chằm chằm tới mức mắt họ muốn bay ra khỏi hốc.

Dưới chân Hajime dửng dưng bước như thể cậu đang đi xuống cầu thang là những gợn sóng đỏ thẫm đang tỏa ra theo từng bước. Mọi người đều lặng im nhìn điều đó. Ngay cả sau khi Hajime đã đứng trên boong, ánh mắt của mọi người vẫn dính chặt vào bàn chân Hajime.

「Oi, tỉnh táo lại coi. Bọn tôi có nhiều thứ muốn hỏi. Thời gian là có hạn đó.」

Hajime gõ bàn chân trong khi nói thế. Nghe vậy, nhóm Roze hoàn hồn với tiếng *ha-* và họ chạm mắt Hajime. Dù ánh mắt họ vẫn cứ không ngừng liếc xuống bàn chân Hajime.

「Đ, đã thất lễ ạ. A, ano Kỹ sĩ rồng-sama. Chuyện ngài đã xuống đây, tôi có thể xem điều đó nghĩa là ngài sẽ cho chúng tôi vinh hạnh được đón tiếp ngài nghỉ cánh trên tàu của chúng tôi không?」

「Tôi không phải là kỵ sĩ rồng, và dựa vào tình hình tôi sẽ đi khỏi đây ngay, nhưng…… maa, chuyện trước hết tôi nghĩ rằng nên nói chuyện với các người là thật.」

Cặp đôi tóc vàng cau mày với lời nói của Hajime. Họ theo phản xạ định nói gì đó, song Bovid thúc chỏ họ nói「Không được cản trở bệ hạ」.

「Vậy sao ạ…… tốt quá. Xin hân hạnh đón tiếp, Kỵ sĩ rồng-sama, Chân long-sama. Nếu các ngài không phiền, có thể cho tôi biết quý danh được không?」

「Đã nói là tôi không phải kỹ sĩ rồng mà. ……Tôi là Hajime, và đây là Tio.」

「Hân hạnh gặp gỡ, nữ vương-sama có sự tình.」

「Vâng, hân hạnh được gặp gỡ các ngài ạ, Hajime-sama, Tio-sama.」

Roze cười tươi rói trong khi thêm sama lúc cô gọi tên hai người. Trong khi cô tự giới thiệu mình là nữ vương của một quốc gia, có vẻ như cô hoàn toàn xem Hajime và Tio là bề trên. Chắc chắn lí do thái độ cô như thế có liên hệ tới danh từ riêng không quen thuộc mà cô đã sử dụng ban nãy.

Dù sao thì, họ có thể tạo ra một bầu không khí thân thiện khác với đám quân đội, nên Hajime nhìn sang một hướng khác. Bị dẫn dắt bởi điều đó, nhóm Roze cũng nhìn theo Hajime và họ thấy được điều mà cậu đang quan sát. Đó là một khối kim loại khổng lồ. Là phần mà đã bị giật đứt khỏi không mẫu hạm.

「Ano, thứ kia là……」

Roze cất giọng thắc mắc. Hajime điều khiển Cross Velt thay vì đáp lại cô. Khối kim loại đang được kết giới vây quanh tới gần theo chuyển động của Cross Velt.

「Maa, chẳng có gì. Đám này sau cùng chỉ là vô tội, nên quả nhiên để chúng rơi chung thì thật quá đáng.」

「E, etto……」

Chỉ liếc một cái tới Roze hoang mang, Hajime sử dụng Shuusoku Rensei để phân rã khối kim loại trước mắt cậu thành trạng thái hạt vụn. Cảnh một khối kim loại khổng lồ được bao quanh bởi những tia điện đỏ thẫm và dần dần mục nát thành cát bụi khiến mọi người á khẩu.

Tuy nhiên, bất ngờ thật sự tới sau đó. Cảnh bên trong lộ ra khi bức tường ngoài biến mất. Quả thật đó là,

「Cái-. Rồng, nhiều đến vậy......」

「Tch-, chuyện như thế sao. Vậy thứ kia, là phòng dữ trữ nhiên liệu cho tàu của bọn chúng à.」

Roze dùng tay che miệng và phát ra tiếng thì thầm, còn Bovid thì tặc lưỡi trong khi nói câu trả lời chính xác.

Căn phòng nơi gần 100 con rồng các loại bị nhốt, phân rã trong nháy mắt. Nhiều khối kim loại cỡ nắm đấm được tạo ra trên bàn tay của Hajime và sau đó chúng được cất vào “Rương đồ II”.

Có lẽ bởi lũ rồng đã không bay trong một thời gian dài, khi cái lồng giam hãm chúng đã biến mất, chúng rơi xuống mà chẳng thể làm gì. Chúng rơi lên mặt kết giới mà Hajime đã trải ra và ngồi nhìn xung quanh trong kinh ngạc.

「Mệt nhỉ. Sẽ thật tốt nếu chúng cứ thế mà bay đi thật nhanh nhưng…… chúng thậm chí chẳng có sức để mà bay sao.」

「Uumu. Sẽ mất vài nổ lực để chăm sóc cho chừng này đó. Làm sao đây, Goshujin-sama. Cũng có lựa chọn dùng Cheatmate và Ma thuật biến đổi của thiếp để cưỡng ép cải tạo cơ thể chúng nhưng?」

Tio đề nghị sử dụng ma thuật đã từng biến ma thú của kẻ địch ở Shin’iki thành hắc long. Hajime cẩn thận ngẫm nghĩ về đề nghị đó, song vấn đề đã được giải quyết trước khi cậu có thể trả lời.

「Pii-, Piiiii-pipi-」

Kuwaibel bay tới trước những con rồng chẳng thèm cố để bay đi và cơ thể nó phát ra ánh bạc. Ánh sáng tràn ra tỏa đi như mưa trong khi tưới lên lũ rồng. Sau một hồi, lũ rồng bắt đầu di chuyển cánh của chúng trong hoang mang.

Lúc đầu thì từ từ. Như thể xác nhận cảm giác. Như thể nhớ lại quá khứ.

Một con, rồi một con rồng nữa đang lơ lửng, và lũ rồng bắt đầu nhảy múa trên bầu trời.

「Vương long…… sao? Đó là cách những kẻ đó gọi con rồng tép riu này.」

「Umu. Một con rồng ban tặng sức mạnh cho loài rồng. Nó thật sự nên được gọi là vua của rồng.」

Những con rồng đa dạng chủng loại đang bay xung quanh con rồng nhỏ trùm trong ánh bạc một cách yêu thích, như thể dâng lên sự kính trọng của chúng. Nét mặt của Hajime và Tio trở nên ngưỡng mộ trong khi nhìn cảnh đó.

Sau một hồi, lũ rồng mạnh mẽ vỗ cánh và trở thành một đàn lũ lượt bay khỏi đó. Gần như cũng có một hòn đảo nổi ở hướng đó. Kuwaibel rõ ràng đã đưa ra chỉ dẫn cho chúng bay về phía đó. Chắc chắn chúng sẽ có thể nghỉ cánh ở đó.

「Cảm ơn hai ngài, Hajime-sama, Tio-sama. Có lẽ nào giữa trận chiến đó, hai ngài vẫn có thể cứu lũ trẻ đó…… chuyện đó thật đáng cảm phục ạ. Là người đại diện cho vương quốc rồng yêu quý loài rồng và mong ước được ở cùng với loài rồng, tôi xin dâng tặng cho hai ngài lòng biết ơn của mình.」

Roze bước tới trước và duyên dáng cuối đầu thật sâu.

Có vẻ như nhóm Roze mang một tình cảm dành cho loài rồng, khác với phía quân đội. Thấy phía họ cũng có không chiến cơ và phi hành hạm, Hajime đã nghĩ họ cũng sử dụng thể năng lượng cung cấp từ tim của rồng, nhưng dựa theo cách cậu thấy từ hành xử của Roze, thì có lẽ còn phương pháp khác. Bất luận thế nào cậu cũng không hình dung nổi nhóm người này giết rồng và lấy hạch của chúng.

Trong khi sự thích thú Hajime và Tio đang kích thích trái tim họ nghĩ rằng có nhiều điều hơn nữa họ muốn hỏi về chuyện này, họ được Roze dẫn tới phòng tiếp khách. Đó là cách chuyện sẽ tiếp diễn nhưng……

Tình trạng tồi tệ bên trong con tàu theo nghĩa đen với nhiều cái lỗ, những người trên tàu đang chạy nháo nhào để sửa chữa, âm thanh kì lạ đôi lúc vang lên và tình trạng có vẻ như phi hành hạm sẽ rơi xuống bất cứ lúc nào, những yếu tố đó khiến Hajime hỏi「……Thứ này, có sao không?」. Đáp lại với điều đó, câu trả lời của Roze là「Ổ, ổn đó, ạ?」với đấu chấm hỏi trong câu nói của cô và mắt cô đảo đi khắp mọi nơi. Kết cục thì, Hajime đi lòng vòng để sửa chữa con tàu.

Cậu muốn tránh cái việc con tàu rơi trong khi họ đang trò chuyện, nên cậu nhờ họ dẫn mình đi tới những khu vực hư hỏng và thực hiện sửa chữa từng nơi một bằng rensei. Nếu thiếu vật liệu, Hajime sẽ sử dụng phần vật liệu mà cậu đã chôm với số lượng lớn từ không mẫu hạm.

Ngay sau khi những tia chớp đỏ tỏa ra, phần thiệt hại trở lại như mới trong nháy mắt. Cảnh phi lí đó khiến tất cả người trên tàu kể cả Roze trợn mắt.

Ngay cả trong khi họ đang di chuyển tới nơi kế tiếp, ánh mắt của họ như đóng đinh vào bàn tay Hajime. Khi bàn tay di chuyển sang phải, mắt họ cũng sẽ nhìn sang phải, khi nó dời sang trái thì mắt họ cũng đảo sang trái. Khi Hajime thử xoay trò~n cánh tay cậu, mắt họ cũng sẽ xoay trò~n.

……Sang phải nhanh hơn một chút-. Mắt họ cũng tức tốc nhìn sang phải-. Trái-, nhưng chỉ là đòn nhử, nó đưa lên! Không chấp nhận bị lừa mắt họ liếc lên! Trái trên dưới phải trái phải trên-! Gì cơ- trái trên phải trái phải trái-, a-, nhầm rồi!?

「Mọi người đang làm gì vậy, Goshujin-sama và nữ vương-sama.」

「A, iya, xin lỗi. Bởi vì đám người này di chuyển quá ngoan ngoãn, nên anh lỡ……」

「X, xin lỗi. Cảm giác như sẽ là một thất bại nếu ánh mắt của chúng tôi bị bỏ lại, nên tôi lỡ……」

Những người xung quanh Roze đang đỏ mặt cũng đồng loạt làm biểu cảm như「Thôi chết, lỡ……」. Có vẻ họ không ngờ lại là một nhóm dễ dàng bị cuốn vào một bầu không khí nhất định.

Với nhiều chuyện xảy ra, Hajime và Tio đã được mời tới phòng khách cuối cùng ngồi xuống một chiếc sofa cứng. Đồ uống tỏa khối được đặt trước mặt họ. Gần như nó là thứ tương tự trà. Mùi hương đôi chút ngọt ngào kích thích mũi họ.

Trước hai người là Roze. Cặp đôi tóc vàng đang đứng sẵn sau lưng cô. Giữa đường đi tới căn phòng này họ đã biết rằng hai người là chị em, người chị là Olga Crow, và đứa em trai là Jane Crow. Họ có vẻ là cận vệ của Roze. Người chị là đội trưởng của đội cận vệ hoàng gia, và đứa em trai là phó đội trưởng. Họ cũng có thể lái không chiến cơ, nhưng họ là bậc thầy về cận chiến. Có vẻ như họ cũng chăm sóc cuộc sống thường nhật của Roze.

「Hajime-sama, Tio-sama. Xin thứ lỗi cho tôi vì quá thẳng thừng, nhưng có thể cho phép tôi hỏi về mục đích của hai ngài không ạ? Chúng tôi…… chúng tôi có một mục đích, một sứ mệnh. Có lẽ, tôi nghĩ rằng nếu là Chân long-sama trong truyền thuyết thì ngài chắc hẳn đã nắm rõ rồi nhưng…… như thế này, việc hai ngài đứng về phía chúng tôi vào lúc chúng tôi lâm nguy, có thể cho phép tôi nuôi hi vọng rằng hai ngài sẽ cho chúng tôi sự hợp tác không?」

「Đợi đã, đợi một chút. Bình tĩnh giùm một cái.」

Giữa lúc nói chuyện, người của Roze chồm về phía trước và cô cứ nói tới tấp. Hajime đẩy cả hai tay ra để chặn cô lại. Roze hoảng hốt rụt người về và cô sửa lại dáng ngồi trong thẹn thùng.

「Trước hết tôi sẽ nói điều này, tôi không phải là kỵ sĩ rồng mà Joou-san đang nói tới, tôi cũng không hiểu chân long mà cô muốn nói là gì. Lí do là, bởi bọn tôi không phải người của thế giới này.」(TN: 女王さん – Nữ vương-san)

「……Không phải người của thế giới này, sao ạ? Xin lỗi, tôi không hiểu được ý của ngài nhưng.」

「Theo nghĩa đen, bọn tôi là người đến từ một thế giới khác. Một thế giới không có hắc vũ như ở đây, văn minh chưa bị băng hoại. Có nhiều quốc gia tồn tại ở đó và họ ít nhiều tin tưởng vào trật tự và luật lệ.」(TN: Mình sửa mưa đen thành hắc vũ, nghe hay hơn)

Biểu cảm của Roze càng lúc càng trở nên hoang mang.

Hajime cười giả lả trong thấu hiểu và cậu nói tóm tắt những trải nghiệm của mình khi đến thế giới này. Liệu cuối cùng thì bọn họ có tin hay không, Hajime sẽ để tự bọn họ quyết định. Trước hết, cậu truyền tải cho Roze tiền đề rằng họ là những người từ dị giới, cậu mong rằng cô sẽ cho cậu biết về thế giới này, tình hình, và những thuật ngữ lạ lẫm đôi lúc xuất hiện trong cuộc nói chuyện giữa họ.

「Đây là một chuyện tôi không thể đột nhiên tin được nhưng…… trước hết, tôi hiểu rằng cuộc nói chuyện này sẽ chẳng tiến triển nếu không giải thích về tình hình. Dù là nói vậy, nhưng tôi không biết nên bắt đầu giải thích từ đâu……」

「Ừ nhỉ…… thế thì, đầu tiên, hắc vũ là gì? Hãy cho chúng tôi biết từ đó. Chuyện gì đã xảy ra khiến hiện giờ đất liền đã bị ô nhiễm bởi thứ mưa đó?」

「Từ đó sao ạ. Vậy thật sự, hai ngài không biết gì về thế giới này nhỉ……」

Roze nuốt một ngụm thức uống với tâm trí cô vẫn rung động bởi sự bàng hoàng và lúc này cô đã chấn chỉnh lại bản thân. Cô suy ngẫm một hồi rằng nên giải thích thế nào, và cô bắt đầu nói.

「Hắc vũ, được cho rằng là bằng chứng cho nỗi đau buồn và phẫn nộ của vương long sa ngã――Helmut.」

Trong quá khứ, vào lúc mà hắc vũ vẫn chưa tồn tại, ở một vương quốc rồng tên Avenst, nơi mà tổ tiên của Roze đang trị vì, đã từng có một kỉ nguyên hòa bình nơi rồng và người cùng chung sống.

「Vào kỉ nguyên đó, khi mà rồng và người đã tới một độ tuổi nhất định, chuyện chọn một cộng sự để kết giao cả đời là một phong tục. Một trong số những vương long là cộng sự của hoàng gia vương quốc rồng vào kỉ nguyên đó, là tà long Helmut.」

「Vương long, nghĩa là gì?」

「Vương long, là rồng sở hữu sức mạnh đặc biệt trong mọi chủng loài rồng. Họ có vảy màu bạc, trao sức mạnh cho loài rồng và mặt đất, họ có thể nói chuyện với con người. Họ là những vị vua trị vì loài rồng và chỉ kết giao với hoàng gia của vương quốc rồng.」

Quốc gia lâu đời và hùng mạnh nhất――Vương quốc rồng Avenst. Một phần lí do cho điều đó, là bởi trong thế giới mà rồng là bằng hữu tuyệt vời nhất của con người, hoàng gia của vương quốc là những người duy nhất có thể kết giao với loài rồng trị vì.

「Ra là vậy. Quốc gia đó chắc chắn có sức ảnh hưởng nhỉ.」

「Vâng. Trung tâm của thế giới không nghi ngờ gì tọa lạc tại vương quốc rồng. Tuy nhiên, ngay cả kỉ nguyên đó cũng bị kết thúc ập tới. ――Đó là sự phát triển của kỹ thuật.」

Ngoại trừ tồn tại của rồng và khoáng thạch hay những thứ tương tự sở hữu năng lượng đặc biệt, không có bất cứ sức mạnh thần bí nào như ma thuật hay đại loại vậy trong thế giới này. Là một tất yếu khi kỹ thuật nơi đây cũng như trái đất. Sự khác biệt là ở chỗ thay vì điện và khí đốt, thế giới này sử dụng thứ năng lượng gọi là thiên hạch.

「Thiên hạch, là thứ khoáng thạch còn nhỏ hơn cát đó sao?」

「Vậy là ngài đã biết về nó...... Vâng, chính xác. Nó là một khoáng thạch đặc biệt với thuộc tính khiến nó có thể biến thành nhiều loại động lực, kích thích hoa màu, hay thậm chí là triệt tiêu trọng lực. Nó là một khoáng thạch rất khó thu thập, và thậm chí có thể cho phép một phi thuyền to lớn cỡ này cùng các không chiến cơ bay lượn, và nó cũng có thể cung cấp ánh sáng, nhiệt lượng, hơi lạnh cho cuộc sống thường nhật của chúng tôi.」

「……Con tàu này, không sử dụng mấy thứ như tim rồng sao?」

「-. Tất nhiên-. Xin đừng đánh đồng chúng tôi với đám người Qwailent đó.」

「……Bình tình. Cái gì là thường thức hay phi thường thức của thế giời này, tôi hoàn toàn không quan tâm. Tôi sẽ chăm chú lắng nghe chuyện của Joou-san, nên nói tiếp đi.」

「T, tô, tôi thành thật xin lỗi.」

Roze đang sôi lên bị lời nói bình tĩnh của Hajime làm nguội lại và tằng hắng. Theo lời giải thích mà cô tiếp tục, thứ có vẻ như là tim rồng――được gọi là long hạch, dường như ngay cả chỉ là một khối lập phương kích cỡ tính bằng cm, nó cũng sở hữu cùng lượng năng lượng của một thiên hạch cỡ nắm đấm.

Hiển nhiên, vận hành bằng long hạch tốt hơn nhiều trong vấn đề về nhân công và hiệu suất, nhưng có vẻ như nhóm của Roze, những hậu duệ của vương quốc rồng không từ bỏ lí tưởng của quốc gia về việc chung sống với rồng ngay cả hiện giờ, lúc mà quốc gia của họ đã lụi tàn, họ chỉ sử dụng thiên hạch. Vì lẽ đó, năng lực phi hành hạm của họ thấp hơn nhiều lần so với phi thuyền của kẻ thù――Thiên không thánh quốc Qwailent. Họ cũng khó khăn trong tiếp tế, nên họ lúc nào cũng chiến đấu với thiếu hụt tài nguyên.

Thế nào đó, khó mà uống thứ trà thơm ngát này trước mặt họ……

「n ku-. Thứ này ngon nhỉ. Cho xin cốc nữa.」

「A, vâng.」

Hajime-san không ngần ngại xin cốc nữa. Ngay sau khi Roze giải thích với nụ cười cay đắng về tình trạng sống cơ cực của họ. Nét mặt chị em Crow ớn lạnh. Thần kinh gã này, chẳng phải làm bằng loại cáp hợp kim đặc biệt sao!? họ tự hỏi.

「Và? Tiếp theo thì sao?」

「A, vâng. Eetto…… phải rồi. Trong khi kỹ thuật đang tiếp tục phát triển, một nhà nghiên cứu nào đó đã tìm ra nó. Rằng long hạch hiệu quả hơn nhiều so với thiên hạch. Những con rồng vốn là công sự vĩ đại của nhân loại được chôn cất thật tử tế ngay cả sau khi chết. Long hạch thứ đáng được gọi là linh hồn của rồng cũng được chôn cất cùng với xác của chúng, trả lại đất đai. Đó là chuyện thường tình vào lúc đó.」

「Vậy sự tham cầu, đã làm hắn giẫm lên thường thức đó sao?」

「Tôi không hiểu cảm giác của nhà nghiên cứu đó. Trong ghi chép, đã nói rằng cuối cùng thì ông ta đã tạo ra một phi cơ nhanh nhất lúc đó bằng cách sử dụng long hạch của cộng sự ông ta đã chết bất đắc kì tử. Rồi, ông ta không sáng tạo ra thêm gì nữa. ……Có thể là, người đàn ông đó chỉ mong ước được bay lên bầu trời lần nữa bằng chiếc phi cơ được cho vào đó linh hồn của người bạn quá cố.」

Sự thật vẫn còn là ẩn số. Tuy nhiên, điều không thể chối cãi là chuyện cùng lúc với phát hiện của người đàn ông, các quốc gia trên khắp thế giới cũng để mắt đến nó. Giá trị của long hạch.

Rồi, nó đã bắt đầu. Hành động săn bắt rồng tàn bạo và khủng khiếp.

Kỹ thuật sử dụng thiên hạch cần một sự nổ lực cực độ bắt đầu từ khâu thu thập thiên hạch. Thiên hạch ít nhất phải ở kích cỡ nắm đấm để có thể sử dụng, song thiên hạch thu thập được chỉ là những hạt nhỏ như cát. Chỉ với việc thu thập và nén ép nó về kích cỡ sử dụng được đã ngốn rất nhiều thời gian và chi phí. Những nổ lực to lớn là cần thiết chỉ để nghiên cứu nó.

Những thiết yếu đó bị xóa bỏ bằng việc sử dụng long hạch. Việc nghiên cứu phát triển chóng mặt và kỹ thuật cải thiện với động lượng đột phá.

「Nghe nói tất cả quốc gia trên khắp thế giới đều đồng loạt thu thập long hạch và cuộc đua kỹ thuật trở nên khốc liệt. Giữa lúc đó, chỉ có vương quốc rồng là cố ngăn chặn làn sóng của thế giới đang biến việc săn bắt rồng thành lẽ phải. Vương quốc sử dụng mọi biện pháp. Chế tài kinh tế, đãi ngộ từ vương quốc rồng, xuất khẩu thiên hạch…… đôi lúc thậm chí sử dụng cả lực lượng quân sự cùng với các vương long.」

「……Có thể làm được thế trong bao lâu?」

Roze cười khổ với lời của Hajime.

Trong khi các quốc gia xung quanh họ đang tiếp tục phát triển kỹ thuật, chuyện họ phản đối săn bắt rồng vì đó là sai trái――đồng nghĩa với việc họ bị thế giới bỏ lại phía sau. Ngay cả nếu họ là một quốc gia có ảnh hưởng, nhưng nếu cấp độ kỹ thuật của họ bị tụt hậu quá xa, thì khó mà tưởng tượng được các quốc gia khác sẽ đánh giá họ thế nào.

Dù vậy vương quốc rồng vẫn tiếp tục phản đối việc sắn bắt rồng bởi loài rồng gánh vác trọng trách là người giữ cân bằng cho thế giới. Đó không phải là điều đã được khoa học chứng minh. Nó là thứ giống như mê tín. Song, nó là niềm tin rằng rồng có vai trò dung nạp các bản chất độc hại của thế giới vào trong cơ thể chúng, và sau đó thanh lọc để trả lại thế giới.

Đó là đức tin trong vương quốc rồng.

Trong một thế giới nơi kỹ thuật phát triển chiếm ưu thế, một sự thật mà chẳng có căn cứ không đáng để tin. Thậm chí khi vương quốc rồng thuyết phục rằng nếu còn tiếp tục săn bắt rồng thế này thì một đại họa sẽ xảy ra, không ai thèm lắng nghe.

Cứ vậy ưu thế của vương quốc rồng lung lay, tầm ảnh hưởng của họ suy giảm, và bóng tối làm lu mờ sức mạnh của họ.

「Người thể hiện sự nôn nóng với tình hình đó là đệ nhất vương tử của vương quốc rồng vào lúc đó. Ông ta trở nên không thể chịu đựng được sự suy yếu của quê nhà mình. Ông ta đã dẹp bỏ đức tin, xem nó là mê tín và mạnh mẽ kêu gọi phát triển kỹ thuật bằng long hạch.」

「Hiển nhiên, chẳng có kết cục tốt đẹp đúng chứ?」

「Vâng. Trong ghi chép, đã thóa mạ ông ta…… như viết ông ta là nỗi ô nhục của vương quốc rồng, hay một kẻ phản bội. Tuy nhiên, ngay cả khi ông ta bị vùi dập trong sự chỉ trích tới từ mọi người dân ở quê nhà mình, ông ta đã không dừng lại. ……Không, chính xác bởi vì ông ta yêu quê nhà mình từ tận đáy lòng, ông ta không thể dừng lại được nữa.」

「……Tôi có thể hình dung thế nào đó. Vậy hắn đã làm đúng không?」

Hajime ngẩng lên trần nhà với bầu không khí như muốn nói ôi giờii. Tio hình như cũng tưởng tượng được chuyện đã xảy ra. Cô thở dài như thể nói rằng thật tuyệt vọng chỉ với việc lắng nghe.

Ngay cả trong khi cười cay đắng với hai người, Roze nói cùng với nỗi buồn hiện lên trước mắt cô.

Cách mà vương tử, đã đan tâm với con vương long vốn là người bạn quý báu nhất của ông ta.

Một nghiên cứu trong kỹ thuật long hạch đã phát triển sau tấm rèm. Với vai trò là bước đi hoàn thiện, ông ta đã giết bạn của mình, và với long hạch đó――ông ta đã chế tạo ra một phi hành chiến hạm khổng lồ sử dụng long hạch của vương long đầu tiên trên thế giới.

Sự uy nghi của con tàu đó thật khủng khiếp, tới mức cân bằng quân đội vào lúc đó đã hơi nghiêng đi chỉ với một chiến hạm.

Chắc chắn vương tử đã cảm thấy nhẹ nhõm với điều đó. Với điều đó quê nhà của ông ta đã được cứu. Sẽ có hòa bình. Những quốc gia khác sẽ không thể xem nhẹ họ được nữa, họ sẽ không bị xâm lăng dễ dàng.

「Như thế, vương quốc rồng lấy lại ưu thế của nó, nhưng đổi lại đã mất đi niềm kiêu hãnh và tính thuyết phục sao?」

「Chẳng phải thế saoo. Dù, nếu họ kêu chấm dứt sắn bắt rồng, sẽ chẳng ai thèm lắng nghe họ nữa. Sau cùng, họ đã giết một vị vua của rồng để tạo ra chiến hạm. Ngay cả đặt các quốc gia khác sang một bên, những người dân của chính vương quốc chắc hẳn sẽ là những người từ bỏ quốc gia đó nhiều nhất đúng không.」

「Đúng như hai ngài nói ạ. Vương quốc rồng đã gặp phải bão tố, nguy cơ chia rẽ nội bộ. Tuy nhiên, một sự việc quá kinh hoàng đến mức có thể nói rằng mấy thứ như nguy cơ nội loạn chỉ là chuyện nhỏ nhặt bắt đầu xảy ra.」

Hắc vũ bắt đầu rơi.

「Đến mức này, thế giới cuối cùng đã ý thức được sai lầm của mình. Danh tính thật sự của hắc vũ là kết thúc của năng lượng được giải phóng từ thiên hạch và long hạch. Thứ này phân tán vào trong không khí và thay đổi về cơ bản sở hữu một thuộc tính không đem lại sinh khí mà thay vào đó là cướp đi nó.」

「Ra là vậy. gác chuyện nguyên lí chi tiết qua một bên, sự thật là loài rồng, hay có lẽ thiên hạch quả nhiên là những người giữ cân bằng cho thế giới này.」

「Fumu. Thế giới cấu thành dựa trên sự cân bằng. Ngày và đêm, nam và nữ, âm và dương…… là hiển nhiên khi năng lượng tiêu cực cũng tồn tại nếu tồn tại ở đó năng lượng tích cực. Loài rồng và thiên hạch lấy năng lượng tiêu cực vào, và chúng biến năng lượng đó thành tích cực để giải phóng trở lại, khi năng lượng được giải phóng hoàn thành vai trò của mình, chúng sẽ biến thành năng lượng tiêu cực, rồi năng lượng đó sẽ được loài rồng và thiên hạch thu nạp lại lần nữa…… đó là một vòng tuần hoàn đúng không.」

Vai trò của loài rồng đã được chứng minh lần đầu tiên với việc tai ương xuất hiện.

Tuy nhiên, nhân loại đã phát giác ra sự thật đó rồi lại lao đầu về một hướng khôn lường.

「Tôn nghiêm của loài rồng, đã bị giày xéo. Lựa chọn mà nhân loại đã chọn không phải là hủy bỏ săn bắt rồng, hay bảo vệ loài rồng――mà là chăn nuôi.」

「Oou. Tôi đã biết rồi nhưng…… dù cho có là dị giới, tội nghiệp của con người dù ở đâu cũng sâu như biển nhỉ.」

Nhiều quốc gia đã công khai những trại chăn nuôi mà chúng đã xây dựng trong bí mật. Nhân loại đã nhúng bàn tay vào tội lỗi không thể quay đầu trước khi thế giới lâm nguy. Chúng đã xây dựng những trại chăn nuôi đó, không phải bởi nghĩ rằng chuyện này sớm muộn gì cũng xảy ra, chắc chắn chúng thậm chí chẳng thể hình dung nổi thế giới sẽ trở nên thế này. Mà hành động này xuất phát khả năng chăn nuôi và lợi nhuận nếu bán ra thế giới, thật là ngu xuẩn.

Ai sẽ nổi giận bởi hành động như vậy của nhân loại?

Rõ ràng quá rồi. Là hoàng gia của rồng.

Chúng đã tin tưởng. Rằng hoàng gia và người dân của vương quốc rồng yêu quý loài rồng bọn chúng từ tận đáy lòng, ngay cả khi quốc gia đang trên bờ hiểm nguy, người ta vẫn không từ bỏ việc cộng sinh với loài rồng. Bởi họ tin tưởng, rằng chắc chắn người và rồng sẽ lại có thể chung sống lần nữa.

Chúng đã chịu đựng. Ngay cả khi loài rồng từng con một đang bỏ mạng vì săn bắt, ngay cả khi người thân của chúng, một con vương long đã bị giết bởi vương tử, vì nếu chúng cuồng nộ theo cảm xúc thì vương quốc rồng mà chúng yêu quý sẽ bị đè bẹp bởi cả tất cả quốc gia trên khắp thế giới.

「Quốc vương đã ra quyết định. Ông ấy nói với cha của các vương long, cộng sự của mình――Sutherland, rằng con người và rồng nên chia nhau ra lúc này. Quốc vương yêu cầu hãy mang tất cả loài rồng đi và trốn tới tận cùng của thế giới. Nếu có người sống sót qua hắc vũ, vào lúc đó quốc vương sẽ yêu cầu rồng cho họ cơ hội để hai bên nối lại với nhau lần nữa. Sutherland chấp nhận và quyết định chia cắt khỏi nhân loại. Tuy nhiên, quyết định đó có chút muộn màng.」

「……Vậy con của Sutherland, đã không thể chấp nhận điều đó sao?」

Con của Sutherland, anh trai song sinh của con vương long đã bị giết――Helmut tấn công một khu chăn nuôi và đất nước chứa chấp nó trước khi cha mình quyết định.

Đồng thời, có một tai nạn xảy ra đủ để xóa sổ ánh sáng của yếu tố cộng sinh vẫn chưa biến mất lúc đó. Mọi quốc gia lấy nguyên cớ đó để phát động vây bắt và trấn áp vương quốc rồng bằng hạm đội của chúng.

「Đó là một liên minh đa quốc gia, ấy vậy mà hành động của chúng lại có quy củ, chiến lượt trấn áp của chúng cũng nhanh chóng và gọn gàng. Ngay cả Sutherland sở hữu một sức mạnh vô địch, điều tốt nhất mà ngài ấy có thể làm là để một số loài rồng chạy thoát.」

「Đó là mục đích của chúng nhỉ. Có lẽ các trại chăn nuôi cũng chỉ là khích tướng. Nhắm xóa sổ yếu tố cộng sinh còn sót lại và hoàn toàn triệt hạ con vương long vẫn đang là mối đe dọa.」

「Có lẽ, là như thế. Loài rồng đang tập trung đông đảo để tới tận cùng của thế giới, bị lực lượng quân đội đồng minh đẩy lùi và chúng rơi xuống đất. Những đứa con của Sutherland bị giết từng con một, hoặc cánh của chúng bị giật đứt và bắt giữ…… đó thật sự là một bức tranh địa ngục. Ít nhất thì, nó đủ biến Helmut thành tà long.」

Em của nó bị sát hại, tôn nghiêm của chúng bị chà đạp, cảm xúc đen tối đã chất cao như núi, khi nó thấy những đứa em của mình bị giày xéo trước mắt lần nữa――nó đã phát khùng. Tâm trí của Helmut sụp đổ và có thứ gì bên trong nó thức tỉnh.

Nghe kể rằng đó là giây phút Helmut cất lên tiếng hống gieo nỗi sợ hãi vào tất cả những kẻ nghe thấy, bầu trời trong xanh bị mây đen bao phủ trong nháy mắt, và hắc vũ bắt đầu rơi xuống với thời điểm không thể hoàn hảo hơn.

「Fumu. Dựa theo những gì thiếp đã nghe…… sức mạnh của vòng tuần hoàn mà loài rồng nắm giữ, đã bị đảo ngược vào trường hợp này sao? Tuy nhiên, nếu con vương long này sở hữu một sức mạnh to lớn tới mức có thể điều khiển thời tiết, thiếp không nghĩ rằng chúng ban đầu sẽ thua trước con người……」

「Lẽ đương nhiên mà nhỉ. Không phải cơn thịnh nộ và nỗi thù hận vượt quá giới hạn đã nâng tầm của con Helmut này sao? Aa, có lẽ nào, nó đã tiến hóa thành chân long mà Joou-san đã nói ban nãy sao?」

Roze cười gượng với khả năng lĩnh hội nhanh chóng của hai người trong khi xác nhận.

Chân long theo lời kể là tổ tiên của hoàng gia vương quốc rồng và các vương long. Sức mạnh của nó là khổng lồ, và nghe kể rằng nó có thể điều khiển trời và đất, cũng có thể biến thành người, vân vân. Không có gì để lại đại diện cho tồn tại của nó ngoại trừ truyền thuyết, một tồn tại trong truyện dân gian.

Không có ghi chép nào nói về chuyện Helmut biến thành người, song có vẻ như nó được gọi là chân long trong lịch sử tiến hóa của vương long bởi khía cạnh điều khiển thời tiết. Tuy nhiên, đó cũng là một năng lực giới hạn trong việc bao phủ thế giới bằng thời tiết âm u và khiến hắc vũ rơi.

「Tio-sama có thể biến thành con người, và khả năng áp đảo đó…… ngài đã điều khiển gió và lửa lúc này. Điều đó, quả nhiên ngài là một chân long……」

「Iya iya, tiên nữ không phải chân long đâu đó. Là ngược lại. Tiện nữ không phải rồng hóa người. Nhìn nhận chính xác thì tiện nữ là người hóa rồng đó.」

「Người, hóa rồng?」

「Ở thế giới của bọn tôi…… iya, chính xác hơn là thế giới của Tio, có chủng tộc như vậy đó. Gia đình cô ấy đều có thể hóa thành rồng. Nếu họ thật sự là chân long, thì sẽ có một câu truyện dân gian hạ giá tồn tại.」

Hajime cười nói「Maa, dù cô ấy không phải là chân long, nhưng là thánh long mà nhỉỉ」trong khi nhìn Tio bằng ánh mắt trêu chọc. Tio nhìn sang một phía trong khi nói「Thiếp không bịa đặt」. (TN: Hajime chơi chữ. 真竜 – chân long và 神龍 – thánh long đều có cách đọc là Shinryuu)

Thấy quan hệ thoải mái giữa hai người, Roze rụt rè hỏi.

「Ano, vậy thì, quả nhiên hai ngài không phải là Kỵ sĩ rồng-sama và Chân long-sama……」

「Nghe nãy giờ thì, tôi đoán kỹ sĩ rồng này cũng là một tồn tại trong truyện dân gian, và hắn là cộng sự của chân long, đúng không? Nhưng chuyện này hoàn toàn khác. Tio có thể biến thành rồng lúc này là một con người, không phải là cộng sự hay bằng hữu gì cả, mà là vợ tôi.」

「O, Oku-sama……」(TN: 奥様 – kính ngữ gọi vợ người khác)

「Mu, mumu-. O, Oku-sama…… lần đầu tiên người ta gọi thiếp như thế noja. Gì thế này, cảm giác nhộn nhạo trong ngực thiếp. Goshujn-sama, đứa trẻ này đúng là ngoan nhỉ!」

Mặt Tio đỏ hết lên và cô đứng ngồi không yên bởi lần đầu tiên được gọi là Oku-sama. Ánh mắt cô đang nhìn Roze đột nhiên đầu màu sắc cảm tình. Thật sự, quả là Chorogon. (TN: Ghép từ チョロイ – Choroi, chỉ kiểu nhân vật dễ dụ, vàドラゴン – Dragon)

Lờ đi Tio uốn éo, Hajime giục Roze nói tiếp. Chorogon「Nou nou, Goshujin-sama. Người ta nói thiếp là Oku-sama」đang ép vào người cậu thật khó chịu, nên trước hết cậu buộc cô im lặng bằng một bạt tay. Nhìn con rồng vô vọng đang phát ra giọng nói khiêu gợi「Ahan-」trong khi ngây ngất ngã ra ghế sofa, ánh mắt của nhóm Roze dán chặt vào Tio.

Hajime tằng hắng để kéo họ về lại hiện thực.

「A, e, eetto…… phải rồi. Helmut đã trở thành chân long và bắt đầu bao phủ thế giới bằng hắc vũ được kể rằng đã mất đi trái tim ban đầu của ngài. Không phân biệt người hay rồng, ngài cất tiếng cười lớn như thể tận hưởng sự hủy diệt trong khi giày xéo tất cả mọi thứ.」

「Vậy là nó đã biến chất hoàn toàn sao. Sự ra đời của tà long, nhỉ.」

「Vâng. Nghe kể rằng Sutherland đã bắt đầu một trận tử chiến để ngăn đứa con trai sa ngã của ngài lại. Đồng thời, vợ của ngài là Detmers đã dẫn những đứa trẻ còn sống trở lại vương quốc rồng.」

Chỉ có một lí do cho điều đó. Để cứu lấy bạn bè chúng.

Không rõ liệu Sutherland có ngăn được Helmut hay không. Dù giả sử là có thể đi chăng nữa, nhân loại sẽ diệt vong dưới hắc vũ đang không ngừng bao phủ cả thế giới. Vương quốc rồng yêu dấu của chúng sẽ biến mất.

Sutherland sở hữu một sức mạnh cách biệt ngay cả trong các vương long. Và nếu nó chiến đấu nghiêm túc, thì kẻ khác sẽ chỉ trở thành gánh nặng cho nó. Hiểu điều đó, giữa hắc vũ đang rơi xuống, nhóm Detmers lao đi để cứu những con người đã dồn ép chúng.

「Sức mạnh của vương long thực chất là hoạt tính hóa. Và, thiên hạch có tính chất triệt tiêu trọng lực.」

「Vậy đó, là lí do của những hòn đảo nổi sao.」

「Phải. Thế nhưng, quả nhiên dù họ có là vương long, họ không thể làm cả một hòn đảo nổi lên được. Điều họ có thể làm chỉ là tạo ra một vùng đất đặc biệt dư thừa thiên hạch để nổi lên. Dù có thế, không lầm được chuyện chúng tôi có thể sống thế này là bởi việc làm đánh đổi cả mạng sống của nhóm Detmers-sama.」

Kuwaibel rút sát vào bên cạnh Roze cất lên một tiếng kêu đau buồn. Chắc chắn nó hiểu nội dung cuộc nói chuyện giữa họ. Roze dịu dàng vuốt ve Kuwaibel đó.

「Đứa trẻ này, là vong hình của Detmers-sama. Vào lúc đó, vẫn chưa phải thời điểm sinh nở, nhưng Detmers-sama đang ở bên bờ cái chết bởi hắc vũ và sử dụng một sức mạnh khổng lồ để cắt cơ thể ngài ra, rồi để lại một quả trứng. Ngài đã nói, đứa trẻ này sẽ được sinh ra một ngày nào đó, và sẽ là niềm hi vọng với từ vương long cuối cùng.」

Có vẻ như Helmut không truy đuổi hòn đảo nổi. Dựa trên ghi chép, có vẻ như nó nhìn hòn đảo đang nổi lên trong khi cười ha hả. Như thể nó đang nhìn về sự cùng cực mà nhân loại sẽ nếm trải từ giờ trở về sau.

Roze hít một hơi sau khi kết thúc câu chuyện dài để làm ướt cuống họng khô khốc của cô. Rồi, cô đối mặt với Hajime bằng ánh mắt đầy quyết tâm khác hẳn mới nãy.

「Sau 20 năm trôi qua kể từ cái ngày bi kịch ấy, vương quốc rồng tiếp tục tồn tại trên bầu trời đã bị không tặc xâm lăng. Quốc gia của chúng tôi bị cướp mất. Vào lúc đó tôi vẫn chỉ là một đứa bé, tôi có thể sống sót nhờ vào các cận thần của song thân đã mang tôi đi cùng với trứng của Kuwaibel.」

Ngay cả khi cô chẳng nói gì, có thể đoán được phu thê quốc vương đã vong mạng từ nét mặt của Roze.

Vương quốc rồng đã diệt vong và thiên không thánh quốc Qwalient ra đời. Quốc vương là kẻ cầm đầu không tặc. Hắn độc chiếm nguồn tài nguyên hữu hạn. Nhóm Roze bị đuổi khỏi đó trở thành không tặc, họ qua mắt thánh quốc và lấy cắp tài nguyên, rồi bảo vệ cư dân của vương quốc rồng đã trốn thoát cùng họ tới tận lúc này.

Cứ thế, khi Roze lên 10, Kuwaibel cuối cùng cũng chào đời. Người dân của vương quốc rồng cũ sục sôi bởi sự chào đời của hi vọng, đồng thời, họ tiếp tục giấu đi sự tồn tại của Kuwaibel vẫn con yếu ớt để thánh quốc dù thế nào cũng không nhận ra.

「Ngay cả điều đó, cũng đã chấm dứt với hôm nay. Dạ dày tôi như đóng băng khi Kuwaibel bước ra chiến trường nhưng…… từ đó, nghĩ rằng chúng tôi có thể gặp gỡ với Hajime-sama và Tio-sama……」

「Fuun? Rồi sao?」(TN: Vẫn phũ phàng như mọi khi)

Tuy Roze nao núng một thoáng bởi tia nhìn sắc lẹm của Hajime, cô lập tức đáp lại bằng ánh mắt rực cháy.

「Làm ơn. Xin hãy cho chúng tôi mượn sức mạnh. Sức mạnh để giành lại mảnh đất của vương quốc rồng Avenst.」

Có vẻ như ở nơi sâu thẩm nhất của vương quốc rồng Avenst, là một thác nước có thể ban cho vương long sức mạnh. Nếu họ có thể tới đó, thì ngay cả Kuwaibel chỉ mới vài tuổi đầu cũng sẽ sử dụng được sức mạnh tương đương với rồng trưởng thành dù chỉ là tạm thời.

Rồi nếu sức mạnh của Hajime và Tio kết hợp với mẫu hạm của Avenst và các phi hành hạm khác, thì sẽ có thể đánh bại tà long Helmut, Roze tha thiết giải thích.

Hajime liếc Tio bên cạnh cậu. Nét mặt của Tio đang nghĩ ngợi gì đó, song cô để ý ánh mắt của Hajime và nhún vai, để cậu quyết định.

Hajime gãi má và rũ chân mày xuống một chút trong khi,

「Trước hết, cứ xem xét đã.」

Cậu trả lời. Roze thì「Ểể-, đây không phải là cảnh mà anh nên vui vẻ nhận lời sao!?」vì mong đợi của cô đã bị phản bội. Hajime nói「Mấy chuyện như thế là lĩnh vực của một anh hùng nào đó hay Shin’en-san.」và nhẹ nhàng đổi chủ đề.

Tio nhìn chằm chằm vào Hajime đó với nét mặt bất ngờ. Quả nhiên, nếu Hajime được nói gì đó dễ dàng lệch khỏi danh mục thám hiểm như, làm ơn hãy gây chiến với một quốc gia, rồi xin hãy tiêu diệt tà long và cứu lấy thế giới, Tio nghĩ rằng cậu sẽ lập tức từ chối.

Với Hajime cơ bản luôn quyết định nhanh chóng, nó thật sự là một câu trả lời lấp lửng.

「Maa, sao vậy. Ngay cả là bọn tôi, sau khi nghe câu chuyện mới nãy bọn tôi không thể chỉ nói là “Vâng là vậy sao, bọn tôi sẽ làm mọi thứ”. Nhiều chuyện đã xảy ra ngày hôm nay và bọn tôi đã mệt mỏi. Trước hết bọn tôi sẽ đi nghỉ ngơi, thận trọng suy nghĩ về nó, và sau đó sẽ đưa ra quyết định vào ngày mai. Cô không phiền đúng chứ?」

「Đ, đúng thế nhỉ. Quả thực tôi đã quá nôn nóng. Dù cho Hajime-sama và Tio-sama vừa trải qua một trận chiến ở mức đó, tôi xin chân thành xin lỗi vì sự vô ý của mình. Chúng tôi đã chuẩn bị phòng. Nó chỉ là thứ nhỏ mọn, nhưng sau một lát nữa chúng tôi sẽ đem bữa tối của hai người đến, xin hãy thoải mái nghỉ ngơi tối nay.」

「Ou. Tôi sẽ không ngại mà làm phiền đâu đó. Được rồi Tio, đi thôi.」

「U, umu.」

Hajime uống sạch tách trà của cậu và đột ngột đứng dậy. Cậu dẫn Tio ra khỏi phòng. Một người trên tàu được giao nhiệm vụ dẫn đường họ lập tức xuất hiện và dẫn họ về phòng. Roze nhìn chăm chăm vào lưng của Hajime và Tio với nét mặt trộn lẫn giữa hi vọng và bất an.

______________________

Phi hành hạm Rozeria đang lướt đi giữa bầu trời đêm với vô vàn ngôi sao tỏa sáng.

Tại một góc trên phần boong ở đuôi tàu, là hình bóng của Hajime và Tio. Hai người đang ngồi ở phần rìa của boong. Chân họ thả vào trong không gian trống. Biển mây đang phát ra ánh sáng phản xạ từ những ngôi sao khiến mắt hai người hết lòng tận hưởng phong cảnh.

「Thế, tạo sao chàng lại hoãn lại việc quyết định vậy, Goshujin-sama.」

Tio hỏi Hajime trong khi liếc nhìn cậu từ một bên. Hajime cũng đang liếc nhìn Tio tương tự trong khi cất lời.

「Anh nghĩ rằng sẽ đưa ra quyết định sau khi nghe xem em muốn làm thế nào nhé.」

「Thiếp muốn làm thế nào sao?」

Tio nghiêng đầu. Hajime gật gật.

「Aa. Tio muốn làm gì nào? Chuyện khôi phục vương quốc rồng không thành vấn đề, nhưng em có~chút bận tâm về con tà long này đúng không?」

「…….Vậy là chàng đã để ý sao.」

Bị nhìn thấu như thế dù cho cô đáng lí đã không có thái độ đáng ngờ nào khiến má Tio ửng đỏ vì cảm thấy ngượng ngùng. Cô nghĩ rằng cậu đã quan sát cô rất cẩn thận.

Tio từ từ cất lời như thể đang cân nhắc câu chữ.

「Có một chút, thiếp nghĩ rằng có chút tương đồng đó. Cách chúng sống, và ngày cuối cùng của chúng.」

「Là về, quốc gia của long nhân tộc khi xưa sao?」

「Umu. Chỉ một chút nhưng, thiếp hiểu cảm giác của Helmut. Vào lúc đó, khi thiếp thấy Haha-ue và những người quan trọng của mình bị đóng đinh, một ngọn lửa đen ngòm chắc chắn đã được tạo ra bên trong thiếp noja. Một ngọn lửa thù hận chỉ khao hát được đốt cháy mọi thứ, kể cả bản thân thiếp nhỉ.」

Hajime lặng im trở lại với Tio đang nói từng chút một. Cậu giữ im lặng trong khi nhìn về phía trước, lắng tai nghe chuyện của Tio.

「Thiếp có thể dừng lại bởi những lời của Chichi-ue. Thiếp muốn biến ngọn lửa đen thành sức mạnh để bảo vệ. Helmut chắc hẳn là thiếp vào lúc đó đã không thể ngăn cản.」

Bởi vậy cô không thể tỏ ra dửng dưng với chuyện này. Khi cô nghĩ rằng vua của loài rồng đã sa ngã đó sẽ tiếp tục hoành hành trong thế giới này bằng hắc vũ từ giờ tới mãi mãi, vì lí do gì đó, cảm giác chuyện này không thể chấp nhận được dâng lên trong cô.

「Chỉ là lời mà Yue đã nói nhưng…… “Con đường mà Tio đã bước qua tới tận lúc này. Là tất cả mọi thứ của Tio” đúng không? Đó chỉ là giả định vô vị. Helmut không thể thắng được bản thân nó. Tio Clarce đã chiến thắng bản thân mình. Chỉ như thế thôi đúng không?」

「Fufu, ừ nhỉ.」

Tio cười âu yếm và gật đầu với lời của Hajime nghe có chút không bằng lòng, như thể muốn nói rằng, đừng có đánh đồng tên khốn ngu xuẩn phá hủy thế giới, với Tio của ta.

Một quãng thời gian lặng lẽ trôi qua trong chốc lát.

Hajime liếc Tio lần nữa rồi cậu gãi đầu có chút luống cuống.

「Aa, mou. Đủ rồi, trả lời nhanh đi chứ. Anh, đang hỏi em là muốn làm gì đó? Em quá chu đáo với người khác hơn là bản thân em trong đủ thứ chuyện. Anh đang bảo em là, đôi lúc hãy tỏ ra ích kỷ ngoài mấy hành vi biến thái đi.」

「Goshujin-sama……」

Tio chớp mắt. Rồi, cô nhắm mắt và giấu đi biểu cảm với Hajime đang nhìn cô chằm chằm. Và cô thì thầm.

「Thiếp muốn kết thúc chuyện này. Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì tới chúng ta. Quy mô quá lớn để gọi là một cuộc mạo hiểm. Sức mạnh của kẻ thù là chưa biết. Đây chỉ là cái tôi của thiếp đang nói. Thiếp hiểu rõ điều đó. Tuy nhiên――thiếp muốn kết thúc chuyện này.」

Đó là cảm xúc thật sự của Tio. Đó là sự ích kỷ tới từ sự đa cảm, dựa trên cái tôi, và vì mục đích làm cho bản thân vui vẻ lên của cô.

「Rõ. Hãy kết thúc chuyện này nào. Chỉ vì thuận tiện của chúng ta, kết thúc moi thứ của tà long Helmut thôi.」

Cậu dễ dàng bằng lòng.

Khi Tio quay mặt qua, cô thấy nét mặt Hajime trông vui vẻ thế nào đó. Một biểu cảm hạnh phúc bởi việc nghe thấy sự ích kỷ của Tio.

Aa, thêm nữa thì, Tio hét lên trong tim cảm xúc không sao diễn ta được cùng lúc lao vào người chồng yêu dấu của cô.

Những ngôi sao trên bầu trời đêm soi rọi hai người với ánh sáng mờ nhạt dịu dàng.

______________________

Nhóm của Roze vào lúc đó.

「Awa, awawawa. Hai người họ, làm chuyện như vậy ở nơi thế này-. Aa, sugoi-」

「Ro, Roze-sama-. Ngài không được nhìn-. Ho, hora, chúng ta đã biết rằng họ sẽ không biến mất, nên hãy nhanh chóng vào lại trong tàu nào!」

「Pii, piiii.」

「Kuwaibel-sama…… trông có vẻ ngài đang giấu mặt sau cánh, nhưng rõ rằng ngài đang nhìn thấy mọi thứ từ mấy khe hở.」

「Ou ou. Quả nhiên là Kỵ sĩ rồng-sama đó. Làm thế trên boong tau thật đường hoàn. Ghen tị làm saoo.」

「Bovid-. Anh làm gì mà nhìn một cách vô sỉ kiểu đó hả! Nhanh chóng đưa Roze-sama vào trong tàu đi! Roze-sama nữa, xin hãy thả tay vịn ra! Hora, nhanh lên-. Mà lực mạnh thế-. Rốt cục là ngài thích thú tới mức nào vậy-」

Roze-sama đang bấu chặt vào tay vịn và không thả nó ra trong khi mũi cô thở dốc. Olga đang dốc hết sức để đưa cô về lại trong tàu, nhưng cô nắm quá chặt khiến cô ấy ớn lạnh trong khi tự hỏi cô lấy đầu ra chừng ấy sức mạnh!

Kuwaibel đang giấu mặt bằng cánh trong khi cũng xem trộm toàn bộ từ các khe hở theo cách riêng của nó. Jane tsukkomi, song ánh mắt của Kuwaibel đã hoàn toàn dán chặt!

Nhìn bộ đôi biến thái ngầm vương long và nữ vương, chỉ có Bovid pha trò trong khi mặc nhiên rút lui chóng vánh.

Bởi anh ta phát giác ra ánh mắt của Hajime đang bắt gọn hình ảnh của họ từ bên vai Tio đang ôm chặt cậu.

Vài giây sau khi Bovid biến mất, những tia điện đỏ thẫm bùng nổ giữa bầu trời đêm.

Bình luận (0)Facebook