• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 13 - Bạn chỉ ở trình độ này thôi à?

Độ dài 2,747 từ - Lần cập nhật cuối: 2019-10-29 04:59:25

Qua biểu hiện của anh ta, mục đích của đội trưởng câu lạc bộ quần vợt đã quá rõ ràng.

Seiji chưa bao giờ nghĩ rằng do vẻ ngoài đẹp trai của mình mà cậu phải chịu đựng thái độ thù địch đến từ những người con trai khác. Thực sự cậu không biết phải làm gì.

Được thôi, mình đã chuẩn bị tinh thần sau khi nhìn thấy thái độ của những người con trai trong lớp trước đó.

Cậu có thể từ chối… nhưng xét theo biểu hiện của đội trưởng, cũng như sự thù địch phát ra từ những chàng trai khác, Seiji cảm thấy vấn đề không hề đơn giản như vậy.

Mặc khác, cậu đúng là đã không chơi nghiêm túc với Mika. Cậu chỉ thực hiện một vài bài luyện tập nhẹ với Mika mà thôi. Từ khi chỉ số khả năng thể chất đã vượt quá 60, cậu khá tò mò không biết là trình độ của mình tới đâu khi nghiêm túc, và cậu muốn so sánh bản thân với người đội trưởng mà “gần như đã trở thành cầu thủ quốc gia” này.

Sau khi suy nghĩ một vài giây, cậu gật đầu đồng ý.

“Em không biết là mình thực sự có tài năng hay không… nhưng em không thể dùng hết sức với một cô gái được, nên nếu đội trưởng sẵn sàng dạy về quần vợt, em sẽ thấy vui hơn.”

Aizawa ngạc nhiên khi thấy Seiji sẵn sàng chấp nhận lời mời như vậy.

Những chàng trai khác nhìn thấy điều này sự thù địch của họ lại tăng thêm một bậc.

“Anh nên ‘dạy’ hắn ta bằng tất cả khả năng của mình, Đội trưởng!”

“Cho hắn ta thấy quần vợt thật sự là như thế nào đi, Đội trưởng!”

“Đã đến lúc cho hắn thấy sức mạnh thực sự của anh rồi, Đội trưởng!”

Nhiều người bị kích động đến mức hét to lên trước khi họ nhận ra cái nhìn thù địch của những cô gái xung quanh.

“Bạn đang nói gì với một người mới năm nhất vậy?”

“Mọi người chỉ ghen tị thôi phải không? Thật khó coi…”

“Đó là lý đó tại sao những đứa con trai trong câu lạc bộ của chúng ta…”

Các cô gái đưa ra nhiều lời nhận xét tiêu cực, khiến cho những chàng trai phải chịu thêm một đòn chí mạng khác trên trái tim đã bị tổn thương, cũng như xát muối vào vết thương của họ.

Khi Aizawa lấy lại được cảm giác, anh nhìn vào những thành viên nam trong câu lạc bộ, những người chưa bao giờ nhiệt tình như thế trước đây, và khẽ cười với họ, rồi đưa ngón tay cái lên.

“Đội trưởng!!!”

Tất cả các thành viên nam đều khóc thầm trong lòng.

‘… Có vẻ như mình là người xấu ở đây thì phải?’ Chứng kiến cảnh này, Seiji không nói nên lời.

“Seigo, anh thực sự muốn thi đấu với đội trưởng sao?” Mika hơi lo lắng cho cậu.

“Mm, đây là một cơ hội hiếm hoi… Đừng lo lắng, anh chỉ đang thử chơi thể thao—đây không phải một cuộc thi đấu hay thứ gì khác.” Seiji tự tin cười với cô.

“Nhưng… em chưa bao giờ nhìn thấy đội trưởng nghiêm túc như thế trước đây…”

“…”

Mika đã rời khỏi khu vực thực hành, trong khi Aizawa bước vào trong và họ đối mặt với nhau.

“Cậu có thể giao bóng trước.” Aizawa làm một tư thế mà anh cảm thấy khá phong độ khi ném bóng cho đối phương.

Seiji giao bóng một cách bình thường.

Aizawa đuổi theo quả bóng, và như thể đang biểu diễn, anh vung cánh tay mạnh mẽ của mình, và cây vợt phát ra một tiếng vang khi anh trả bóng!

Quả bóng tennis bay một vòng trên không, rơi xuống cách vị trí của Seiji khoảng 3-4m, rồi lặp tức nảy ra xa.

“Hoàn hảo!” Tất cả những học sinh nam ca ngợi.

“Heh, Harano-san, quả bóng đó thế nào? Nếu cậu nghĩ nó quá khó, anh có thể dễ dàng hơn một chút.” Aizawa cố gắng hết sức để không nói những lời kiêu căng.

“Không sao đâu.” Seiji nhẹ nhàng nói khi cậu bắt lấy quả bóng Mika ném tới, “Anh không cần phải dễ dàng với em đâu, Đội trưởng—anh cảm thấy thoải mái khi chơi là được rồi.”

Khi nói điều này, cậu lại giao bóng.

Aizawa đánh trả nó một lần nữa, và lần này quả bóng còn bay xa hơn lần trước.

Và sau đó, mọi người đều nghĩ là quả bóng sẽ nảy ra ngoài một lần nữa, thì Seiji bất ngờ tăng tốc và đánh trả lại trước khi quả bóng bay ra khỏi sân!

‘Ha, mặc dù đã tăng tốc độ, nhưng… vẫn vô dụng!” Aizawa tự đắc trong lòng khi anh đánh trả một đường bóng đẹp lần nữa.

Lần này, Seiji không thể bắt kịp, nên Aizawa đã ghi điểm.

“Ah, xin lỗi. Anh nghĩ cậu có thể bắt kịp—dường như anh đã đánh giá cậu quá cao. Từ bây giờ, anh sẽ cẩn thận để trả bóng dễ dàng hơn.”

Rõ ràng là Aizawa đang cố che giấu sự thích thú của mình, nhưng lời nói và thái độ đã bán đứng anh ta. Hiển nhiên là những người quan sát thấy rõ điều này.

Anh ta đang thích thú khi bắt nạt một người mới!

“Gì đây, đội trưởng lại có tính cách này sao…”

“Mình đã nghĩ anh ta có hơi lăng nhăng, nhưng không ngờ tính cách thật lại còn tệ hơn như vậy nữa.”

Những thành viên nữ thì thầm—tất cả bọn họ đều nghĩ rằng không công bằng với người mới.

‘Đội trưởng, bọn em sẽ không bao giờ quên sự hi sinh của anh!’ Những chàng trai, mơ hồ nghe thấy những gì nhóm nữ đang nói, cảm thấy con tim đang rung động.

Bên cạnh khu vực thực hành, Uehara Mika đã bắt đầu bĩu môi.

Cô cảm thấy trước đó đội trưởng dường như không đáng tin cậy, và lần này ấn tượng của cô về anh ta đã hoàn toàn sụp đổ.

‘Hừm, anh ta đang bắt nạt Seiji—thật hèn hạ mà!’

“Không cần phải tức giận—chỉ cần im lặng mà xem thôi.” Wakaba Chiaki, người đã quan sát trong im lặng cho đến bây giờ lên tiếng, “Đó là người hùng của cậu—cậu thực sự thiếu tin tưởng anh ta đến vậy sao? Mình nghi ngờ cái đống cơ bắp đó là để chưng đấy. Có lẽ anh ta thậm chí còn chưa sử dụng một nửa sức lực của mình.”

Trên sân thực hành.

“Em đã nói là không cần phải dễ dàng với em mà, Đội trưởng.” Seiji phát âm rõ ràng mỗi từ khi cậu mở những nút áo trên chiếc đồng phục học sinh của mình: “Anh thích đánh như thế nào thì cứ đánh như thế đấy. Em cũng… sẽ tiếp đãi anh thật tốt.”

Khi nói, cậu từ từ cởi bộ đồng phục học sinh kiểu tây cũng như cà vạt của mình ra và đặt nó bên ngoài khu vực thực hành, cậu cũng mở những chiếc nút trên cái áo sơ mi đang mặc.

“Wow! Đẹp trai quá!”

Khi nhìn thấy cảnh này, tất cả các cô gái bắt đầu la hét điên cuồng, và đôi mắt của họ lấp lánh cùng với sự phấn kích trong khi liên chụp hình bằng điện thoại!

Mặt của Uehara Mika cũng đỏ bừng, và cô lặng lẽ đưa điện thoại của mình lên…

Urgh! Aizawa cảm thấy như anh đã chịu phải một cú đánh cực mạnh, và miệng anh giật giật.

Không chỉ có khuôn mặt đẹp trai, bây giờ còn cởi đồng phục để khoe bó đỳ nữa!

‘Nhìn mặt anh mày coi có quan tâm không? Cơ bắp tốt thực sự tuyệt vời đến như vậy à!?’

Trong khi anh đang rủa thầm trong lòng, Seiji giao bóng lần thứ ba.

‘Hừm, không quan trọng mày đẹp trai như thế nào—trong quần vợt mày vẫn còn non và xanh lắm!’ Aizawa sử dụng toàn bộ sức mạnh để đánh trả cú giao bóng.

Lần này, tốc độ của Seiji đã tăng lên rất nhiều! Cậu vung vợt chính xác và đánh trả lại.

Bang… bang… bang… Quả bóng tennis liên tục bay qua lại, và dường như họ thật sự đang ở trạng thái cân bằng.

Aizawa càng lúc càng trở nên kinh ngạc. Đối thủ của anh không chỉ khoe mẽ về ngoại hình, mà cậu ta thực sự đã dùng hết sức khi cởi đồng phục, và tốc độ đã tăng lên đến mức mà có thể liên tục đánh trả một cách chính xác.

Aizawa đang sử dụng những kĩ thuật quần vợt, trong khi Seiji, một người mới, hoàn toàn sử dụng phản xạ và tốc độ để đánh trả lại!

Sự căng thẳng tiếp tục trong một vài phút.

Những thành viên trong câu lạc bộ quần vợt cũng rất kinh ngạc khi tiếp tục quan sát, vì họ nhận ra rằng Harano Seigo đã hoàn toàn theo kịp tốc độ của đội trưởng chỉ với khả năng thể chất phi lý của mình!

“Thật tuyệt vời, Harano-san!” Những cô gái nhiệt tình khen ngợi.

“Có thể lực tốt thì đã sao? Không có những thứ như thể lực vô hạn đâu, và kết thúc sẽ là chiến thắng của đội trưởng!” Những chàng trai phàn nàn.

Nhưng, ngạc nhiên chưa các chàng trai, người đầu tiên mắc sai lầm do sự mệt mỏi là Aizawa Hideya.

Sau khi tình hình bế tắc kéo dài khoảng 7-8 phút, Aizawa cuối cùng cũng không thể đuổi kịp bóng và đánh trượt. Anh chỉ có thể nhìn chằm chằm một cách bất lực khi đối phương ghi điểm.

“Ghi điểm rồi!”

Uehara Mika rất vui mừng và bắt đầu nhảy lên nhảy xuống trước khi nhận ra mọi người đang nhìn, khiến cho cô cảm thấy hơi bối rối.

Seiji mỉm cười và nhìn vào đối thủ của mình.

“Đội trưởng, chúng ta tiếp tục chứ?”

“D-dĩ nhiên rồi!” Aizawa nghiến răng đứng đậy.

Chỉ là một sai lầm nhỏ. Đối phương đã sử dụng nhiều thể lực hơn mình, vì thế chắc chắn hắn ta sẽ là người đầu tiên thất bại!

Và như vậy, quả bóng tennis bắt đầu bay qua lại một lần nữa.

Một vài phút sau, Aizawa là người mất điểm, và khuôn mặt anh như thể bị sốc.

“Điều này là không thể…”

Một vài phút sau nữa, Aizawa mất điểm lần thứ ba.

“Sẽ không…”

Aizawa liên tục mất điểm lần thứ tư, năm, sáu, và cuối cùng là lần thứ bảy…

“Haa… haa… haa…”

Khoảng nửa giờ sau, mọi người đều im lặng khi thấy Aizawa người đầy mồ hôi đang hít thở một cách khó khăn. Biểu hiện của anh giống như Nasus bị Xinzhao thông nát ass.

Trong khi đó, ở phía bên kia Harano Seigo thậm chí còn không thở gấp.

Có một sự tương phản rõ ràng giữa tình trạng hiện tại của họ.

Một con quái vật!!??

Người thiếu niên này đã vận động tích cực trong hơn 40 phút, trả bóng một cách chính xác với những chuyển động khác nhau. Mặc dù không đánh trượt lần nào, cậu ta thậm chí còn không thở dốc. Thực tế, cậu ta cũng có chút mồ hôi—cái sức chịu đựng này đúng là vô lý!?

Tất cả những chàng trai không thể tin được những gì mình nhìn thấy!

Seiji lúng lúng gãi mặt.

“Dường như chúng ta đã luyện tập quá lâu rồi thì phải! Em đang cảm thấy mệt mỏi—chúng ta nên dừng lại bây giờ?”

Cho dù đó là những gì mà cậu đã nói, không ai tin nó cả! Đây rõ ràng chỉ là một cái cớ để kết thúc mọi chuyện.

Mặc dù Aizawa không muốn kết thúc như vậy, nhưng anh hiểu rằng không còn cách nào khác để thu hẹp khoảng cách về điểm số nữa.

Khả năng thể chất của đối phương ở một đẳng cấp khác hẳn.

Mặc dù những kĩ thuật quần vợt mà anh hết sức tự hào đã giúp ích rất nhiều, nhưng đối thủ của anh chỉ đơn thuần dùng sức mạnh để nghiền nát nó hoàn toàn!

Không có vấn đề gì với những kĩ thuật anh đã sử dụng, hoặc đánh bóng với bao nhiêu sức mạnh, đối thủ của anh luôn luôn đánh trả một cách chính xác; nó giống như anh đang đối mặt với một bức tường, chứ không phải con người!

Kể từ lúc anh học được cách chơi quần vợt, anh chưa bao giờ có cảm giác thất bại như vậy.

Ngay cả khi anh không muốn thừa nhận điều đó, thì thua vẫn là thua. Nhưng nếu anh hành động như một kẻ thua cuộc, chỉ có sự xấu hổ là tăng lên thôi.

Sau khi giữ im lặng một lúc lâu, Aizawa cuối cùng cũng cắn răng và gật đầu.

“Hãy dừng lại tại đây thôi.”

“Đội trưởng—” Tất cả thành viên nam đều khóc trong lòng vì đội trưởng của họ.

“Thấy chưa, như mình đã nói, không cần phải lo lắng.” Chiaki có một biểu hiện như thể cô đã nhìn thấu mọi thứ, nhưng ngay cả cô hết sức ngạc nhiên bởi thể lực tuyệt vời của Seiji.

Khuôn mặt của Mika hơi đỏ khi cô nhẹ gật đầu.

Và cuối cùng, đây là tất cả những gì mà một cầu thủ gần-như-thuộc-đẳng-cấp-quốc-gia có được.

Seiji thực sự khá thất vọng. Cậu cảm thấy như mình chưa thể sử dụng được hết toàn bộ khả năng, nhưng thật không may, đối thủ của cậu đã không theo kịp.

Seiji quyết định quên nó đi. Ít nhất cậu cũng đã biết là hiện tại khả năng thể chất của mình tốt hơn đáng kể so với một người bình thường. Nếu có được một cơ hội khác trong tương lai, cậu có thể kiểm tra lại.

Sau khi rời khỏi sân luyện tập, Seiji nhận khăn và nước mà Mika đưa tới, cậu lau mồ hôi rồi uống một ít nước.

Sau đó, cậu đã bị những cô gái bao vây!

“Harano-san, thể lực của cậu thật tuyệt vời! Có phải là do thói quen luyện tập?”

“Harano-san, cơ bắp của cậu thật mạnh mẽ—tôi có thể bóp nó được không?”

“Harano-san, tham gia vào câu lạc bộ—chị gái này có thể dạy cho cậu mọi thứ!”

Seiji cảm thấy chóng mặt khi nghe những tiếng nói vô tận của họ.

*Ding* Đột nhiên, một âm thanh vang lên, và cậu nhìn thấy những dòng chữ xuất hiện trước mặt—

【Hiện tại có năm người con gái có mức độ ưa thích đối với bạn đã vượt quá 90.】

【Hệ thống [điểm hành động] đã mở. Bạn có thể thực hiện những [hành động] khác nhau để nhận được [điểm hành động].】

【Hệ thống [item] đã mở. Bạn có thể sử dụng điểm hành động để trao đổi những item khác nhau và sử dụng chúng.】

Lựa chọn hệ thống mới!?

Seiji đã bị sốc và muốn kiểm tra nó ngay lặp tức, nhưng lúc này không tiện để làm điều đó.

Cuối cùng cậu cũng đã xoay sở để đối phó với đám con gái, với Mika bảo vệ, cậu đã phá vỡ vòng vây và trốn thoát.

Sau khi rời khỏi câu lạc bộ quần vợt.

“Haha, đôi mắt của họ giống như những con sói vậy!” Chiaki cười.

“Tại sao lúc đó cậu không tham gia? Theo hành động của họ, có lẽ cậu sẽ có harem sau khi gia nhập câu lạc bộ quần vợt!”

“Chiaki!” Mika lườm Chiaki khi cô bắt kịp bọn họ, “Cậu đang nói những thứ vô nghĩa gì thế!”

Nó không vô nghĩa… Seiji chỉ có thể cười chua chát với bản thân. Hiện tại đã có năm cô gái có mức độ ưa thích vượt quá 90 đối với cậu! Ngoài Mika ra, nghĩa là có ít nhất bốn thành viên nữ trong câu lạc bộ sẵn sàng “xoạt” với cậu nếu cậu yêu cầu, và tất cả những gì cậu làm là chơi tennis ở đó!

Mình có nên nói rằng có rất nhiều bitch trong câu lạc bộ quần vợt, hay có phải mấy tên siêu đẹp trai luôn đạt được điều này dễ dàng như thế?

“Đó là một buổi tập khá tốt, nhưng có vẻ nó không phù hợp với tôi.” Seiji lắc đầu. Thực ra, cậu cảm thấy khá hối tiếc, nhưng nếu cậu thực sự ở lại câu lạc bộ đó, chỉ sợ là…

“Thở dài, thật đáng tiếc…” Chiaki nhún vai, “Vậy tiếp theo cậu muốn đến nơi nào?”

“Mm… Câu lạc bộ kịch thì sao? Tôi muốn xem thử câu lạc bộ của cậu, Wakaba.”

“Ok!” Chiaki cười khúc khích, “Câu lạc bộ kịch có nhiều đứa trẻ dễ thương—tui nghĩ cậu sẽ thích nó!”

Bình luận (0)Facebook