• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 109 Nhà thờ Dinare một lần nữa

Độ dài 1,012 từ - Lần cập nhật cuối: 2023-11-15 15:30:38

Cũng giống như lần trước, Chibi không đi theo ta.

Đó là một loại cô đơn. Bình thường, nó sẽ bám sát ta và thậm chí không cố gắng rời đi.

Nhưng thật kỳ lạ. Tại sao nó lại hoàn toàn không muốn đến Nhà thờ Dinare?

Ngay cả khi ta hỏi tại sao, nó nói: "Không, con sợ." Chắc chắn là, khi ta học suốt ngày, không giống như nhà thờ này, nơi này ít dân đến mức ta thực sự không biết liệu có còn tín đồ nào hay không... Nghiêm túc mà nói, ta nghĩ ta là người duy nhất ở đây. Ta đoán đó là lý do tại sao nó đáng sợ. Nó yên tĩnh đến đáng sợ.

Đó là lý do ta quyết định để Chibi lại cho Finn. Có ổn không. Nó nhận thức sâu sắc rằng nó không thể hạ Razat trong sự cố vừa qua, vì vậy nó đề nghị ta đào tạo thêm đặc biệt.

“Tôi biết ông già thừa sức giết tôi. Tôi biết ông già ở đâu. Giờ tôi chỉ cần mạnh hơn, hãy đào tạo đặc biệt tôi !” Nó khoe với ta. Đó là một sự khác biệt lớn so với một người phụ nữ khổng lồ nào đó tấn công ngay khi chạm mắt.

“À, Rush-san, đã lâu không gặp rồi nhỉ!”

Khi ta mở cánh cửa của Nhà thờ Dinar đổ nát, ta được chào đón bởi một… chiếc áo choàng dài, ta đoán vậy. Asti chào ta trong bộ trang phục .

Kể từ khi vụ việc kia, Asti đã lẩn trốn trong Nhà thờ Dinare. Điều đó nói lên rằng, Asti vốn là một tín đồ ở đây, và hơn hết, khi còn trẻ, cậu ta và sơ Lorenta có quan hệ tốt như chị em ruột. Hiện tại, cậu ấy có vẻ đã bình tĩnh lại khi giúp đỡ Lorenta ở đây với tư cách là một linh mục. Nói thật thì cậu muốn trở về quê hương và sống thoải mái, nhưng... vẫn có khả năng những kẻ đã cố giết cậu ấy vẫn còn ở thị trấn này, và bản thân Asti cũng muốn ở gần ta… đúng rồi, nó là fan bự của ta mà.

Đúng vậy, chiếc áo choàng mà cậu ấy đang mặc lúc này trông có vẻ nóng và đen tuyền, cũng là trang phục trang trọng của một thành viên cấp cao hơn một chút của Giáo hội Dinare.”

Tuy nhiên, hôm nay không phải là ngày tôi đến lấy táo.

Ta đến đây để hỏi ý kiến Lorenta.

Câu chuyện quay trở lại ngày hôm trước.

"Đó là về một nhiệm vụ rắc rối mà hoàng tử đã cố ý giao cho ta sau khi nghe về rắc rối giữa ta và Mattie."

"Đừng lo lắng, ta sẽ kiểm tra nhật ký và hồ sơ của ngươi."

Razat đã cho ta một chiếc xuồng cứu sinh. Tôi rất biết ơn.

"Dù sao thì trong đầu mi chẳng có gì ngoài phân ngựa. Ta tưởng mi thậm chí còn không đọc được nhật ký của anh trai ta một cách tử tế."

 Ah. Một ngày nào đó ta sẽ hợp tác với Finn và đánh chết ônh.

Chà, vấn đề là... đầu ta.

Ta không thích loại chuyện này, ta cũng không giỏi nhớ lại chuyện cũ. Nói cách khác, ta nhanh chóng quên đi những điều không quan trọng.

Sư phụ của ta cũng giống như ta, và dường như có xu hướng nhanh chóng bỏ qua mọi việc khi điều đó thuận tiện. Đó là lý do tại sao ta bắt đầu viết nhật ký và ghi chép chi tiết để tránh quên những điều như vậy.

Đó là lý do tại sao số lượng điều mà sư phụ viết ra lại rất lớn. Giấy và bút vẫn còn quý giá ngay từ thời đó.

Sau đó, ông mua một lượng lớn mực, bắt đầu từ ghi chép về trận chiến với Oconido, sự thay đổi số lượng người trong hội, sổ tài khoản tiền và những thứ ăn ngày hôm đó, trong đó có ghi chép và sổ ghi chép.

“Anh trai ta có để lại số tiền lớn như vậy không...?'' Khi Razat nhìn thấy điều này, ông ấy ngay lập tức tỉnh táo lại.

Tất nhiên, có những điều ta có thể làm.

Zeal và Togari, cả hai đều đang say rượu, đã nói rất lâu về điều này.

"Tôi đã nghe nói về liệu pháp sốc. Có lẽ nếu tôi đánh vào đầu Rush mạnh nhất có thể, có thể anh ấy sẽ nhớ ra điều gì đó?" Zeal vẫn cấp tiến hơn bao giờ hết.

"Cho dù ông Razat có cung cấp cho chúng tôi hồ sơ bao nhiêu đi chăng nữa thì đó cũng chỉ là kết quả của những gì bên thứ ba đã nhìn thấy và nghe thấy. Suy cho cùng, nếu ông ấy không nhớ chính xác những gì đã xảy ra hồi đó..." Togari... ngươi có thể làm ơn giải thích cho ta một cách dễ hiểu được không?

Vậy, ta nên làm gì?

"Thực sự không có nhiều người hiểu Rush..." Đột nhiên, Ah! Zeal kêu lên như thể vừa nhớ ra điều gì đó.

"Đó là cái gì vậy? Hôm nọ anh đã nói với em. Chính người phụ nữ đó đã làm ầm ĩ về việc Rush là Thánh tử."

“A, là Lorenta từ Nhà thờ Dinare… chuyện gì ?”

“Có lẽ nói chuyện với ai đó tên Lorenta là một ý kiến hay.” Cô ta đột nhiên nói điều gì đó bất ngờ.

Vấn đề là thế này. Nếu cô ấy quan tâm đến ta hoặc biết nhiều về ta, ta chắc chắn cô ấy sẽ nói với ta về những mối quan tâm của cô ấy...hoặc có thể sẽ giải quyết những vấn đề của ta !

“Rush, đó là cách anh có thể tìm được lối thoát!”

Thật kỳ lạ, Togari cũng đang thở dốc và tiến lại gần ta. Đây là bản thật của hắn ?

Vì vậy, thành thật mà nói, ta đến để gặp Lorenta, người mà ta thực sự không muốn gặp…mặc dù ta cảm thấy rất tiếc về điều đó.

Bình luận (0)Facebook