• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 25 : Suối nước nóng

Độ dài 3,488 từ - Lần cập nhật cuối: 2019-10-29 04:58:07

Trans & Edit :Xkey4

--------------------

“Haa ~ aa”

Alice và Aikawa-san đi về nhà từ nhà nghiên cứu sau khi tan học và lúc này Shingo đang thở dài. Tôi hỏi Shingo trong khi đang cho Kon ăn kem.

"Có chuyện gì vậy?"

"Tớ không thể nghĩ ra bất kỳ món quà sinh nhật nào cho Emi-chan cả."

“Tiêu rồi!” cậu gục xuống bàn trong khi nhìn Kon và tôi. Cậu ta nên mua một vài món đắt tiền có thể khiến cô ấy vui ... Đó là những gì tôi nghĩ nhưng tôi không thể nói với Shingo người đang đau khổ nhưng đang rất nghiêm túc lúc này. Tôi cần phải cân nhắc xem cảm xúc của cậu ấy. Sinh nhật của cô ấy là vào khi nào? Thời gian cần để chuẩn bị món quà sao phù hợp nhất cũng sẽ thay đổi dựa trên những điều đó.

"Khi nào là sinh nhật của cô ấy?"

“Vào ngày 20 tháng 7.”

Hmm ... Nó vẫn còn trên dưới 3 tuần. Ngay cả khi bạn đã đặt một món gì đó,thì vẫn sẽ còn đủ thời gian để tìm được món khác. Sau đó, món đồ ưa thích và sở thích của Aikawa-san sẽ là điều kiện kiên quyết để kiểm tra món quà  đó có khiến người  (ấy) cảm thấy vui với nó không ? Tôi hỏi Shingo về những món đồ yêu thích và sở thích của cô ấy nhưng một câu trả lời trên cả (Tuyệt vời) đã được đưa ra.

" Điều đó ... tớ không biết vì tớ chưa hỏi."

Oi ~! Cậu thật sự không biết sao!? Cậu không có một chút quan tâm đến bạn gái của mình à !? Tôi đang lắc vai Shingo trong khi cằn nhằn và cậu ấy xin lỗi với đôi mắt đẫm lệ.

" Tớ xin lỗi ! Tớ đã xấu hổ khi hỏi cô ấy về điều đó. Ah .., nhưng cô ấy nói với tớ rằng cô ấy thích suối nước nóng. ”

Hoo ~ Suối nước nóng ư ? Ồ thì ra là suối nước nóng ... Tôi cũng thích suối nước nóng lắm . Yosh! Món quà đã được quyết định! Tôi nắm lấy vai Shingo một lần nữa và tuyên bố. (Yosh = Được rồi)

“Hãy xây một suối nước nóng!”

“Fuhi !?”

“Cậu đang nói cái quái gì vậy?” Đó là những gì Shingo nghĩ trong khi nhìn chằm chằm vào tôi , tôi giải thích. Đối với Aikawa-san và những ai yêu thích suối nước nóng, nếu Shingo đào một suối nước nóng và tặng nó như một món quà, cô ấy chắc chắn sẽ yêu cậu nhiều hơn.

Và nếu chúng ta tự mình xây suối nước nóng, thì dĩ nhiên chả cần phải lo lắng về vần đề tiền bạc trong tương lai vì bạn có thể ngâm mình bất cứ lúc nào mà mình muốn và không bị cản trở người khác! Nó là một biên giới hoàn hảo! [note7855]  Shingo đưa ra những khó khăn cụ thể trong khi cậu tự trấn an mình.

“Nhưng,vấn đề chúng ta sẽ làm nó ở đâu đây ? Bên cạnh đó, chúng ta vẫn cần nhân lực cũng như chi phí mà chúng ta thuê họ .”

Tất nhiên, tôi cũng nghĩ về điểm đó một cách đúng đắn nhất .Hiện bạn chỉ cần mua đất ! Dường như Shingo chưa xác nhận số tiền mình có trong tài khoản của mình, phần thưởng cho việc phát triển phương pháp điều trị cho “Bi kịch châu Âu” trước đó , nó đã được chuyển giao các khoảng tương ứng để dành cho ngày hôm nay.

Đó là 500 triệu đô. Nếu bạn bao gồm phần của tôi với Shingo, nó có thể xây dựng cả một tòa lâu đài. Tôi cũng có thể giúp được một vài việc nào đó nếu tôi sử dụng bộ Power suit của mình. Nó cũng là điều kiện cần thiết để xây dựng suối nước nóng, tôi giải thích cho cậu ấy.

“Fuhi, Tớ cảm thấy như chúng ta hoàn toàn có thể thực hiện được món quà này.”

Và cuối cùng Shingo cũng có động lực, cậu hỏi tôi với một khuôn mặt khó khăn khi nghĩ về lịch trình trong tương lai.

"Như thế có ổn không? Cậu không muốn sử dụng tiền thưởng của mình cho những việc khác sao ? ”

“Shingo, cậu có tiền làm quái gì mà những lúc như thế này mà không dùng tới . Đừng lo lắng về nó, tớ sẽ lập ra một kế hoạch. ”

Khi tôi cười và nói như vậy, Shingo quay lại một khuôn mặt hạnh phúc trong khi nói "Cảm ơn". Ồ, cậu thực sự không cần phải lo lắng đến vậy.Tớ cũng sẽ để Alice sử dụng suối nước nóng sau khi ta hoàn thành nó.

“Ja, tôi thích một chỗ ở Hakone”

“Fuhi, Đây là một nơi an toàn, phải không?”

Chúng tôi “di cư” vào nhà để lập kế hoạch chi tiết. Kế hoạch là mua một vùng đất ở đâu đó xung quanh Hakone với cảnh quan được bao quanh bởi những ngọn núi. Điều này một phần là để ngăn chặn sự nhòm ngó ,phiền phức của người ngoài. Tiếp theo, tôi quyết định sử dụng thiết kế tương tự từ một quốc gia khác mặc dù ở đây áp dụng vào suối nước nóng… Tuy nhiên, một vấn đề nhỏ đã xảy ra.

"Hãy biến nó thành một tòa lâu đài theo phong cách Baroque" [note7856]

“Fuhi , kiểu kiến trúc đó không đẹp lắm. Kiến trúc Gothic như Nhà thờ Cologne vẫn tốt hơn” [note7857]

Ý tưởng xây dựng của chúng tôi hoàn toàn khác nhau. Tôi quyết định tham khảo ý kiến ​​với mẹ mình như là phương án cuối cùng vì tôi cũng không muốn từ bỏ ý kiến mình nhưng mẹ trả lời trong khi nhìn bọn tôi như thể ý kiến bọn tôi là rác rưởi.

“Con thấy đấy, đây không phải là suối nước nóng mà con dùng sẽ tặng quà cho bạn gái hay sao ? Tại sao con lại chọn cái thiết kế xấu dã man như thế ,đây là nơi ma cà rồng hay mấy con ma sẽ sống trong đó sao ? Chí  ít nó cũng phải là một cái gì đó thật lộng lẫy như Cung điện Haussmann .”

Không, tôi nghĩ ý kiến đó cũng đếu ổn. Cuối cùng, Shingo và tôi quyết định nhờ Claire-san quyết định dùm. Cô ấy là " Rocket oneesan ", đây là người tôi đã mắc nợ từ sự kiện lúc trước .Tôi viết ba ý kiến đó ​​và gửi nó cho cô ấy. Sau 10 phút, tôi nhận được thư trả lời.

“Vứt hết những cái đó hộ chị, nếu em định xây dựng một tòa nhà như vậy, chị nghĩ tốt nhất  là nên dừng lại. Tốt nhất là hãy biến nó trở thành một ngôi nhà sao cho thân thiện và ấm áp. ”

Với ý kiến của Claire-san, tôi quyết định đặt mua hàng từ những đơn vị nhập khẩu. Sau đó, chỉ còn lại là mảnh đất. Vì thủ tục pháp lý là cần thiết, tôi quyết định kêu mẹ mua và quyền sở hữu mảnh đất được đặt dưới tên mẹ tôi.

Từ lúc này trở đi, tôi không thể làm gì khác trừ khi tôi thực sự đặt chân đến nơi cần thiết để đào suối nước nóng ... Tôi cố gắng đề nghị Shingo nghỉ vài ngày để thực hiện công việc nhưng một câu trả lời bất ngờ từ cậu ấy đã đưa ra.

“Hmmm, Tớ có thể nghỉ học vì kỳ thi cuối khóa đã qua rồi. Mặt khác,chúng ta khá là (đặc biệt) nên cũng chả cần phải đi học, đúng không ? ”

Chúng tôi gửi e-mail cho mỗi cô gái của chúng tôi nói rằng "Bọn tớ sẽ nghiên cứu về hệ sinh thái của côn trùng trong khoảng 3 tuần". Bọn tôi đã sẵn sàng và đi đến núi Hakone ba ngày sau đó.

Hiện bọn tôi đang bay với bộ Power suit của tôi từ thị trấn ở chân núi về phía mảnh đất đã mua. Tất nhiên, tôi đang mang theo Shingo và cậu cũng đang mặc bộ suit của mình. Ngoài ra,bọn tôi có đủ năng lực để vận chuyển các thiết bị cần thiết. Tuy nhiên, chúng tôi thực sự đang ở giữa núi và tất cả những gì có thể thấy chỉ là rừng. Vâng, điều này khá là thuận tiện theo nghĩa đen.

“Kouki, đã đến lúc thả {nó} . Tăng độ cao khi đến gần vị trí. ”

Chỉ dẫn được gửi từ Shingo, người đang xem bản đồ. Tôi đã tăng hơn 200 m theo lời của cậu ấy. Chúng tôi sẽ thả một dynamite thực hiện công việc phá hủy. Trong khi cầm nó trong tay, cậu ấy nói "Bây giờ tớ sẽ thả nó".

Dynamite được thiết lập để phát nổ ở độ cao 5 mét so với mặt đất và nó có hiệu quả đúng như mong đợi. Nó thổi bay mọi thứ trong phạm vi 10 mét xung quanh. Hạ cánh vào khu vực nổ, chúng tôi sẽ đặt thêm một lượng thuốc nổ xung quanh khu vực và bay lên bầu trời một lần nữa.

“Fuhi! Fuhihihihihi! ”

Mỗi lần Shingo đẩy công tắc kích hoạt thì lại phát ra một vài âm thanh kỳ lạ, khu rừng từng ở trên khu đất đó nhanh chóng bị thổi bay và bị xóa sổ. Shingo ... Đừng phá hủy những thứ khác ở đây nhiều quá, để sau này ta vẫn còn có thể sử dụng được những khúc cây bị  thổi bay lúc nãy.

"Cậu không nghĩ nên để máy xúc ở đây sao?"

"Yup, hãy cố định để nó sẽ không rơi vì tớ sẽ leo lên trên đó”

Kể từ lúc mặt đất được san phẳng, bọn tôi thiết lập một máy xúc lớn và bắt đầu đào tìm mạch nước nóng. Để kết thúc giai đoạn này, chúng tôi đã xin ý kiến một nhà địa chất học từ Phòng Phát triển Kim loại Mới của Phòng thí nghiệm Khoa học Thế hệ Mới. Họ đã dự đoán vị trí gần đúng của mạch nước nóng.

Công việc của ngày hôm nay kết thúc khi cho cái “neo” xuống đất. Sau đó, chúng tôi sẽ để nó như vậy và trông đợi rằng mạch nước nóng sẽ phun ra vào sáng mai. Mang theo Shingo một lần nữa và bay lên bầu trời, tôi bắt đầu chuyến bay của mình về phía thị trấn dưới chân núi nơi tôi đã đặt chỗ trọ.

—— Góc nhìn của Arakawa Miki —-

Tôi đến Cơ quan hành pháp quốc gia để thu xếp đất cho Kouki và Saito-kun. Mặc dù Kouki nghĩ rằng sẽ ổn cả thôi nếu tôi sở hữu mảnh đất đó, nhưng nó vẫn có những thủ tục thực sự phức tạp bao gồm: Cho phép việc sử dụng nước suối nóng và được xây dựng một ngôi nhà, tôi phải làm một loạt nhiều thủ tục thay thế.

“Mình nghĩ thằng bé đó biết mọi thứ, sau cùng nó cũng chỉ là một đứa trẻ”

Thằng bé có thể tự mình giải quyết mọi thứ và tôi cũng được thằng bé đòi hỏi mình một yêu cầu cá nhân nên tôi cảm thấy rất vui lòng với tư cách là một người mẹ. Do vậy, tôi quên hẹn gặp người phụ trách, vì thế tôi phải đích thân tới Cơ quan hành pháp một cách đột ngột.

" Tôi thường được gọi là Arakawa Miki, tôi muốn gặp người phụ trách Bất động sản ở đây. "

Bởi vì tôi biết rằng tôi không thể gặp người phụ trách ngay khi tôi đột ngột đến, vì thế tôi tôi đưa ra cái tên tên “Arakawa” để nó được người ta chú ý một chút. Như dự kiến, tôi được vào phòng tiếp khách ngay sau khi được người phụ trách kia cho phép. Tại sao người phụ trách trông có vẻ sợ hãi và đổ mồ hôi hột thế kia.

“Cô đang định thực hiên một cuộc đảo chính sao? Thế thì làm ơn hãy đến Văn phòng Nội các và Trụ sở của Lực lượng Phòng vệ thay vì đến đây ”

Tôi tự hỏi anh ta đang hiểu lầm cái vấn đề gì đây? Tôi đang cần sự tư vấn về đất đai và lợi ích của nó cho Kouki. Tôi giải thích điều đó với anh ta.

"Tôi hiểu, tôi sẽ chấp nhận nó làm ơn hãy tha thứ cho cuộc sống của tôi!"

Trong khi nói điều đó, anh đưa con dấu đất đai cho tôi. Bằng cách này, có vẻ như tôi đang đe dọa và buộc anh ta phải chấp thuận. Chắc chắn, tôi đã đưa ra cái tên là “Arakawa” để ép cuộc gặp mặt này nhưng giờ không chỉ có tôi mà Saito-kun cũng sẽ bị hiểu nhầm lây.

Sau đó trong hơn 2 giờ tôi giải thích kỹ lưỡng và đã giải quyết được sự hiểu lầm, tôi được yêu cầu ký vào tất cả các tài liệu liên quan và rời khỏi phòng tiếp khách. Sau khi đứng ở lối ra Cơ sở hành pháp, cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao người phụ trách lại sợ hãi đến thế.

"Đó là bởi vì {chuyện này}!!"

Những hình ảnh này trong mắt tôi khiến tôi cảm thấy cạn lời, lực lượng của đội bảo vệ được tăng cường rất nhiều kể từ vụ việc cuối cùng. Mặc dù cái “tác phẩm” thuộc về Liên Hợp Quốc,nhưng có tới 200 binh sĩ full phụ kiện, 15 xe tăng và xe bọc thép và trực thăng chiến đấu túc trực trên không.

“Mình đoán nó hơi quá thì phải”

Trong khi suy nghĩ về nó, tôi gửi một E-mail cho Kouki nói rằng "Mọi thứ đều ổn thỏa rồi".

—— Góc nhìn của Arakawa Kouki —-

" Nó đang đến đấy!"

“Fuhi, cuối cùng cậu đã làm được rồi”

Tôi đã làm việc liên tục để đào một suối nước nóng trong hơn hai tuần ... Tôi cuối cùng cũng hài lòng với những gì chúng tôi có. Ngay từ đầu, không có mạch nước nóng nào trào lên từ nơi chúng tôi đã khoan lần đầu tiên. Phải mất đến ba nơi sau đó và tốn nhiều thời gian hơn so với kế hoạch mà chúng tôi đề ra. Sau khi nước chảy ra, tôi đặt các bức tường được làm từ những cây gỗ từ khu vực xung quanh. Tôi đào đất và đặt các đường ống kéo dài bắt đầu từ mạch nước ngầm. Tôi điều chỉnh dòng nước chảy y như một bông hoa mận vậy.(TN : ? )

Sau đó, chúng tôi lắp ráp ngôi nhà gỗ đã mua vào một nơi mà sẽ không bị ai quấy rầy. Chúng tôi cũng cho một ít đá vào trong lúc làm bồn tắm ... Tôi không muốn nhớ lại những cái khó khăn của công việc vì vậy tôi sẽ bỏ qua. Một điều có thể dùng để mô tả công việc này dù là "Nó không phải là một công việc được thực hiện chỉ với hai người."

“Sau đó chỉ còn là giường và nhu yếu phẩm cần thiết cho cuộc sống ở đây, chúng ta có cần quay về và mang ra đây mấy cái đó không?”

“Không, Claire-san nói rằng cô ấy sẽ cùng với các đồng nghiệp của mình để mang tất cả những thứ đó trong một chiếc trực thăng. Hãy quay về học viện và đón Alice và Aikawa-san đi. ”

Tôi đã không nói với Shingo nhưng trong một email từ Claire-san vào tối hôm trước, “Để cho Kouki-kun mua sắm những thứ cần thiết cho cuộc sống hàng ngày thì rất có thể nó vượt quá thường thức vì thế nên chị sẽ chuẩn bị cho ” là những gì chị ấy nói.

Chị ấy đang nói vòng vo quanh co về điều gì vậy! Chắc chắn tôi sẽ không bao giờ làm một điều như vậy. Tôi đã nghĩ đến việc mua một chiếc giường và trang trí bằng màn hay gì đó tương tự… Tôi than phiền với Shingo về chuyện đó khi tôi chuẩn bị…

“Kouki, tớ đã sẵn sàng”

Khi cậu ấy nói với tôi, chúng tôi lặng lẽ bay về Học viện.

"Huh! What? Suối nước nóng sao ?"

Vì bọn tôi đã chuẩn bị xong trước thời hạn, nên bọn tôi chỉ cần liên lạc với hai người họ và yêu cầu họ chờ tại tòa nghiên cứu. Sau đó, tôi chỉ nói với họ ý tưởng chung. Shingo ngượng ngùng nhìn Aikawa-san trong khi nói về món quà của mình trong khi cô ấy cười toe toét.

“Yup, trước đây tớ nhớ rằng Emi đã từng nói với tớ rằng cậu thích suối nước nóng. Tôi đã thực hiện nó cùng với Kouki. Tớ đã nói dối cậu rằng bọn tớ đang nghiên cứu về hệ sinh thái côn trùng nhưng sự thật là bọn tớ cùng nhau xây dựng suối nước nóng trong khoảng thời gian đó. Điều đó tớ.... tớ tự hỏi liệu cậu sẽ chấp nhận nó như là món quà sinh nhật của mình không ? "

Bởi vì sự mệt mỏi hay tôi nghi ngờ đó có phải là tiếng Nhật không, mà nghĩa là "Tôi sẽ đi xây một suối nước nóng cho cậu". Aikawa-san đang rất vui và ôm Shingo và dường như Shingo dường như cu cậu đang rất hạnh phúc. Tôi thấy chuyện này cũng đáng nỗ lực. Trong khi nhìn vào khung cảnh màu hồng này, Alice hỏi tôi cùng với một nụ cười.

"Tớ sẽ nhận được món quà gì vào ngày sinh nhật của mình đây nhỉ ?"

Vì tôi không thể nghĩ ra bất cứ thứ gì, nên lúc này tôi chỉ có thể nói là "bí mật".

Tôi đưa Alice vào bộ suit của tôi và Aikawa-san đi vào bộ đồ của Shingo. Chúng tôi quay lại suối nước nóng.

Khi chúng tôi đến, các nhu yếu phẩm cần thiết đã được mang vào. Có một lá thư để ở trên bàn ,tôi lấy đọc  .

“Chúng tôi đã mang đến các nhu yếu phẩm do chị Ellis và các đồng nghiệp nữ của chị ấy lựa chọn. Đừng lo lắng vì chi phí của chúng đã được khấu trừ vào tài khoản của Kouki-kun rồi. ”

Sau khi đọc, khi tôi nhìn xung quanh… quả thật vậy, đồ dùng trên bàn và những chiếc bàn có thể nói là khá {nữ tính}. Như dự đoán, cái này có hơi {đặt biệt} quá không? Khi tôi lo lắng và định hỏi về điều đó.

“Megumin! Cái này dễ thương quá đi !!"

“Đúng vậy, mắt thẩm mĩ của Shin-kun tốt thật”

Vì vậy, tôi quyết định quên đi cái ý định đó và rõ ràng Shingo cũng truyền đạt ý  nghĩ đó với tôi thông qua đôi mắt của mình, Cậu không cần phải nói đâu! Tớ sẽ không nói nó ra đâu. Kế đến là giới thiệu của bồn tắm tuy nhiên sẽ tốt hơn nếu họ tự nhận ra … Khi tôi nói đến điều đó.

"Tớ sẽ đi cùng với Alice nhưng dĩ nhiên miễn nhìn trộm nha."

Aikawa-san nói với tôi trong lúc tôi đang đỏ mặt. "Tất nhiên tớ sẽ không bao giờ làm chuyện như thế", tôi nói với 2 người họ rằng không bao giờ và khẳng định lại tôi sẽ không bao giờ làm điều đó. Tôi đã có một kế hoạch riêng cùng với Shingo. Alice để ý từng lời nói và quan sát ánh mắt của tôi trong khi nghĩ đến viễn cảnh xấu nhất.

"Đúng vậy. Nếu như một {con thỏ lớn} nào đó háo sắc lén lút nhìn Megumin, có lẽ tớ buộc phải nghiền nát {con thỏ nhỏ} của nó nhỉ !? ”

Huh? Cậu định nghiền nát cái gì ? Bụng dưới của tôi bỗng cảm thấy nhói trong khi sợ hãi. Aikawa cũng nói như thế.

“Để xem nào, Nếu Shin-kun nhìn Alice thay vì tớ thì Nghiền {nó} thôi . ”

“Fuhi !?” và Shingo phát ra giọng sợ hãi. Họ đưa ra những lời đó trước mặt chúng tôi và biến mất khi ra bể tắm ngoài trời.Hiện bọn tôi không thể di chuyển ngay lúc này. Phải chăng Alice thật sự là một cô gái đáng sợ ?

Tôi tuyệt vọng cố gắng quên những lời ban nãy của họ nhưng tôi không thể. Tuy nhiên cũng có một hàm ý nào trong đó… “Nếu cậu nhìn tớ, cậu cũng chết chắc” Alice nói… có lẽ… Shingo cũng nhớ Aikawa-san cũng nói như vậy? Nhìn vào mặt nhau, cả hai cùng nhau cười khổ =( .

Có vẻ trong kì nghỉ hè năm nay có rất nhiều cái vui đây.

_____

Vì mình tự dịch tự edit chap này nên chắc chắn trong đây sẽ có một vài sai sót nào đó . Nếu thấy thì phiền các bạn bỏ chút time cmt  để mình biết và sửa .

Bình luận (0)Facebook