• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 20 : phán quyết cuối cùng

Độ dài 1,371 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-03-21 22:00:26

Trans : Khanhkhanhlmao

______________________________

***

(Ơn chúa là tôi đã giặt ga trải giường kịp thời…!)

Đứng trước những người hầu gái của Arnold và Oliver ở bên cạnh, Rishe đang hoảng loạn trong lòng.

Sáng nay cô có quá nhiều việc phải làm nên đã hoãn việc giặt giũ đến phút cuối cùng.

Cô hít vào thật sâu và cố kiểm soát khuôn mặt, cầu nguyện không ai nhận ra rằng cô đã chạy nước rút như bay đến đây.

Oliver, người không biết những suy nghĩ trong lòng của Rishe, đang đưa ra lời giải thích cho các cô hầu gái tụ tập.

“Lý do tại sao cô được chọn làm hầu gái là vì Hoàng tử điện hạ đã tập hợp những người gần tuổi với Tiểu thư Rishe để các cô có thể hỗ trợ cho cô ấy, người một ngày nào đó sẽ trở thành Hoàng tử phi. Hãy giữ lấy điều này trong tâm trí của các cô."

Một câu chuyện mà cô chưa từng nghe trước đây đã xuất hiện, nhưng bây giờ cô sẽ để nó sang một bên.

Nhân cơ hội này để xem xét họ. Cô ấy nhìn thẳng vào mắt Elsie, người đang há hốc miệng nhìn cô ấy.

Đó là một sự thay đổi thú vị --thường thì khuôn mặt cô ấy trống rỗng như một bức họa vậy.

Cô ấy dường như không có nhiều thăng trầm về mặt cảm xúc cho lắm nhưng lần này thì thật dễ hiểu.

(xin lỗi vì sự lừa dối. Mình nghĩ cách tốt nhất để hiểu chính xác hoàn cảnh của mấy cô hầu là nói chuyện với họ với tư cách là người hầu.)

Những cô hầu gái mới cũng mang vẻ mặt sốc tương tự, trong khi những người khác nhìn cô với vẻ thích thú.

Mấy cô hầu gái “tiền bối”, bao gồm cả Diana đều tái mặt. Họ run rẩy, sững sờ trong im lặng. [note56935]

Một người dường như mắc vào trong trạng thái ảo giác, trong khi một người khác trông như sắp khóc.

Tất cả bọn họ đều nói chuyện với Rishe với vẻ chế nhạo. Với tư cách là người cầm đầu, Diana đang che miệng bằng cả hai tay, như thể cô ta sắp hét lên.

Oliver đã giới thiệu xong.

“Thưa ngài, nếu ngài muốn?”

Rishe bước về phía trước.

"Đầu tiên, tôi phải xin lỗi các cô vì những gì đã xảy ra trước cuộc gặp mặt này. Đó là một chút sự tinh nghịch của tôi. Tuy nhiên, nó đã giúp tôi hiểu rõ hơn về cách làm việc của mỗi người trong số các cô."

Mặt Oliver nhăn lại vì bối rối. Những người giúp việc mới đến bắt đầu hoảng sợ, thì thầm với nhau.

"...Chúng ta nên làm gì đây? Nghĩ lại thì, Rishe-sama chẳng phải đã giúp chúng ta giặt đồ đó!"

"Tôi không muốn mình bị sa thải vì chuyện như thế này đâu! Không có lương, em trai tôi sẽ không thể đến trường..."

Nhận thấy sự náo động, Oliver liếc nhìn Rishe.

“Thưa tiểu thư, hai phần ba số hầu gái này là người mới được tuyển dụng từ trong thành phố. Vì hiện tại phần lớn hầu gái trong lâu đài đều đã lớn tuổi, Hoàng tử cho rằng ngài sẽ thích những cô hầu gái gần tuổi mình hơn.”

Rishe giật mình. Cô thấy thật kỳ lạ khi hầu hết những người hầu tiềm năng của cô đều là người mới được thuê, nhưng cô không ngờ đây chính là lý do.

“Mặc dù thần được biết rằng vấn đề lựa chọn người giúp việc đã được hoàng tử điện hạ đã giao phó cho ngài”

Oliver tiếp tục.

“Thần nghĩ thuê những người không có kinh nghiệm sẽ không mấy hiệu quả. Bất chấp quan điểm của Hoàng tử Arnold, thần khuyên ngài không nên tuyển dụng những người mới đến.”

Oliver lấy từ trong túi ra một mảnh giấy.

"Đây là một danh sách có viết tên của những người mới đến. Xin ngài hãy thông báo cho họ biết rằng họ sẽ không được thuê, và hãy củng cố vị trí hầu gái của ngài với những người có nhiều kinh nghiệm nhất có thể."

"Oliver."

“Ta có danh sách tên họ ở đây. Elsie—“

"Elsie, Nichole, Hilde, Marguerite, Rosa."

Rishe bắt đầu liệt kê tên của những người giúp việc mới được tuyển dụng.

Cô đã quyết tâm ghi nhớ chúng trong nhà vệ sinh. “Elke, Amelia, và—”

Thậm chí không thèm nhìn vào tờ giấy, càng không nghe Oliver nói, Rishe gọi tên họ.

Oliver nhìn qua cô với vẻ sốc. "ngài biết tất cả họ?! Trước đây họ chưa bao giờ từng phục vụ ngài mà?"

Đôi mắt của những người mới đến mở to khi Rishe gọi tên họ. Tất cả bọn họ đều là những khuôn mặt mà cô đã nhìn thấy ít nhất một lần trong phòng giặt.

"Vâng, tất nhiên rồi. Người hầu rất cần thiết cho việc duy trì lối sống của chúng ta, tại sao tôi lại không nhớ tên họ nhỉ?"

Rishe liệt kê nốt những cái tên còn lại rồi quay sang những cô hầu gái.

"Tất cả hai mươi người các ngươi, hãy nghe ta."

Những cô hầu gái mới đến bị đọc tên cứng đờ người lại. Diana và những người hầu gái khác chưa được gọi tên đã lấy lại sự tự tin, với vẻ mặt ngày càng đắc thắng.

Rishe nói: “Hai mươi cái tên tôi vừa gọi sẽ là những người giúp việc của tôi.”

Không khí ở nơi đó đông cứng lại, rồi Oliver ngắt lời với vẻ kinh ngạc.

"N-nhưng, thưa cô! Họ đều là những người thiếu kinh nghiệm—"

"Đúng. Và lâu dài của tôi sẽ là nơi hoàn hảo để họ học tập."

Những cô hầu mới hoàn toàn không nói nên lời, không xử lí nổi chính xác chuyện gì đang xảy ra.

Rishe mỉm cười với Elsie.

“Tôi hy vọng cô sẽ phục vụ tôi thật tốt, Elsie.”

Elsie, người vẫn đang bị đóng băng tại chỗ.

"Hả? V-vâng, thưa phu nhân, nhưng—"

Diana run rẩy kêu lên: "Nhưng tại sao, thưa phu nhân?! Ngài đã thấy bọn chúng làm việc rồi mà! Phần lớn lũ đó đều vô dụng! Những người còn lại trong chúng tôi đều làm được nhiều việc hơn trong khoảng thời gian ngắn hơn!"

“Cẩn thận lời nói của cô đấy, cô gái.” Oliver gay gắt nói

Diana vẫn phớt lờ anh.

"Chúng tôi là những người làm việc chăm chỉ! Bất kỳ công việc nào ngài giao cho chúng tôi, chúng tôi đều có thể làm được! Làm ơn, tôi xin ngài đấy, thưa ngài!"

“Lùi lại”

Oliver tiếp tục cảnh báo.

“Khôn hồn thì đừng bước thêm một bước nào tới gần tiểu thư Rishe nữa.”

 Diana bào chữa một cách vội vàng, lời nói tuôn ra như thác từ miệng cô.

"Thần thừa nhận rằng trước đây thần đã rất bất lịch sự với ngài, nhưng thần lúc đó không biết ngài ấy là ai! Thần sẽ chịu mọi hình phạt, vì vậy xin hãy cho thần cơ hội để cho ngài thấy thần có thể làm việc xuất sắc như thế nào!" [note56936]

 Rishe nói, "Diana, tôi có một yêu cầu."

“C-cảm ơn, phu nhân!”

Diana thở phào nhẹ nhõm.

“Ý ngài là ngài sẽ—”

Rish cắt ngang cô ấy.

"Kể từ hôm nay, ngươi không còn là cung nữ trong cung điện này nữa."

"Hả?"

Khuôn mặt vốn thường kiên quyết của cô ta trở nên tái nhợt như không còn giọt máu.

"Nhưng tại sao? Thần giỏi hơn bất kỳ ai trong số bọn chúng! Thần sẽ hoàn thành công việc một cách hoàn hảo cho dù ngài có đặt ra nhiệm vụ gì đi nữa. Xin ngài đừng sa thải thần, thưa phu nhân!"

“Hãy nghe tôi nói này, Diana.”

Rishe ngừng giọng điệu lịch sự như khi nãy, thì thầm với cô ta.

"Cô cũng biết mà phải không? Cho dù cô có khẳng định thế nào đi chăng nữa, những cô gái mới này cũng không hề vô dụng."

"Tôi...tôi không hiểu."

"Cô có nhớ tháng đầu tiên làm việc của mình không? Nó khó khăn như thế nào?"

Diana trông hoàn toàn hoang mang. Ánh mắt cô ấy đảo quanh như thể đang tìm kiếm sự giúp đỡ.

Cố gắng trấn tĩnh lại, cô buộc mình phải làm theo chỉ dẫn của Rishe.

Cô nghĩ lại và cuối cùng cũng từ từ mở miệng đưa ra câu trả lời.

Bình luận (0)Facebook