Campione!
Taketsuki JouSikorsky
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương Kết

Độ dài 3,746 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-28 17:56:07

“Hahaha, chuyện là thế à, Godou đã cho lão già một trận à. Xin chúc mừng, đúng là phải ăn mừng rồi!”

—Tuscany, Ý.

Tại vùng quê nơi có thị trấn nhỏ Siena nổi tiếng với vẻ đẹp và kiến trúc đậm chất Gothic, vị vua trẻ đang có một buổi [yết kiến nhỏ].

Nhìn ra xa, những ngọn đồi trải dài được phủ một lớp màu xanh tươi tốt của cây lá đầu hè.

Có thể gọi đây là một thế giới xanh thật kỳ vĩ và xinh đẹp, phong cảnh hoang vu này duy nhất chỉ có ở miền Nam Tuscany.

Dưới sườn đồi, bên một dòng suối nhỏ có một vị [Vua] đang nhàn rỗi cầm trên tay một cây cần câu cá.

“Lẽ nào cô nghĩ cậu ta không thắng được sao? Chia buồn nhé, đáng nhẽ ban đầu ta phải cược một ván... Đúng là đối thủ của ta... đối thủ muôn đời của ta.”

Vừa lầm bầm đầy phấn khích, anh vừa thu dây câu lại.

Đó là một thanh niên tóc vàng, cao ráo, mảnh khảnh và điển trai.

Cơ thể anh dẻo dai như một cây roi, ăn vận giản dị với áo ngắn tay và quần dài.

Bên cạnh anh là một thanh trụ dài được bọc kín dưới nhiều lớp vải.

—Liliana Kranjcar biết đó là gì, bọc trong lớp gói đó là [Kiếm] rèn từ thép tôi luyện. Vị [Vua] là niềm tự hào của nước Ý—Salvatore Doni không bao giờ đi đâu mà thiếu thanh [Kiếm] bên mình.

Đó là niềm kiêu hãnh, là lòng tự tôn và đặc ân dành cho anh.

“Thì đúng là chiến thắng, nhưng mà lại diễn ra theo cách như thế, ngài thực sự không thể gọi đó là chiến thắng hoàn mỹ được...”

“Hoàn mỹ hay là rác rưởi thì chiến thắng vẫn là chiến thắng.”

Doni khép một mắt lại và đáp lại lời Liliana.

Biểu hiện luôn tỏ ra như vậy, nhưng thật ra lại là người cực kỳ thân thiện và thích giỡn.

“Rồi rồi đúng rồi. Tôi đã liên lạc với Thánh Giá Đồng Đen và cả ông già dám làm cô đau khổ. Dám giao hiệp sĩ yêu dấu của tôi cho lão già độc ác đó, tôi sẽ không bao giờ cho phép.”

“Y-Yêu dấu? Tôi là..!?”

Liliana đáp sững sờ, từ khi nào lại thành ra thế này vậy?

—Erica Blandelli đã khuyên trước khi cô trở về Ý, là hãy gặp Doni rồi hãy về Milan.

Những việc cô đã làm lần này cần sự chấp thuận của vị [Vua] nước Ý.

Vấn đề khởi nguồn là do ông nội cô—một nhân vật tầm cỡ trong Thánh Giá Đồng Đen gây ra, nên cần được giải thích đàng hoàng.

Đã ba ngày trôi qua sau trận giao tranh giữa hai vị [Vua] ở Tokyo.

Liliana đang viếng thăm Sienna, nơi Doni cắm chốt để gọi và báo cáo tình hình cho anh.

“Kệ nó đi. Họ dễ chấp nhận như thế hơn mà đúng không? —Dù sao thì nếu tôi thực sự yêu con gái thì rắc rối lắm, nhưng bịa chuyện ra che mắt thì thật là tốt.”

Những lời nói nhẹ nhàng mà không thể giả vờ là chưa từng nghe thấy, được phát ra từ miệng của vị [Vua].

[Mình sẽ giả vờ là không nghe thấy.]

Liliana cúi đầu chắc nịch.

“Điều tôi hứng thú nhất vẫn là Kusanagi Godou. Cậu nhóc đó sẽ trưởng thành thế nào, tôi rất mong chờ được biết. Có mất hai năm không hay là một? Nửa năm thì lại hơi quá? Khi cậu ta thực sự làm chủ quyền năng của Verethragna, thì chúng ta sẽ tái đấu. Tôi đã háo hức chờ từ ngày đó rồi, thật sự...”

Campione Thần Kiếm đang lẩm bẩm hạnh phúc.

Liliana run bắn lên.

Thật sai lầm khi nghĩ Salvatore Doni là đồng minh của Kusanagi Godou. Lòng hiếu chiến của anh ta còn vượt xa cả Dejanstahl Voban, và sẽ trở thành một đối thủ đáng khiếp.

Những suy nghĩ bất ổn đó tràn vào tâm trí cô.

⸻⸻⸻

Giờ ăn trưa trên sân thượng trường Jounan.

Đã ba ngày trôi qua kể từ trận chiến với Voban, mọi vết thương đã lành, Godou và nhóm của cậu đang chuẩn bị ăn trưa.

Những khuôn mặt quen thuộc bao gồm Godou, Erica, Yuri và Shizuka, bốn người bọn họ.

“Này Shizuka, em cứ lên khu cao trung suốt thế không tốt đâu? Người ta sẽ nghĩ gì hả?”

Godou cố khuyên cô em gái.

Trong suốt giờ nghỉ trưa, Shizuka đã đến lớp của Godou với khuôn mặt bí xị.

Thỉnh thoảng sau giờ học, cô bé cũng có ghé qua và đi về nhà cùng với cậu.

Nhờ có cô, gần đây đã nổi lên những tin đồn kỳ lạ về chuyện “Em gái Kusanagi là bro-con”. Trong số đám con trai trong lớp, tên dị hợm nhất là Soramachi, kẻ toàn nói những câu kiểu “Tao có 108 em gái 2D lận đấy.” và liên tục hỏi “Chắc là em kế, phải không? Phải là em kế chắc chắn là vậy!?”.

Các vấn đề này đều do những hành động đáng ngờ của Shizuka gây ra.

“Về chuyện đó thì, Onii-chan, em cũng không thực sự muốn làm việc này, nhưng để giám sát người anh ngang ngược và ngăn anh ta làm những việc khả nghi, em không còn lựa chọn nào khác. Đừng có mà hiểu lầm."

Shizuka nói gay gắt.

“Ôi em gái thân mến, từ khi nào mà anh trở nên bậy bạ thế?”

Nhưng Shizuka chỉ khịt mũi và phớt lờ lời phản đối của Godou.

“Không có gì bậy bạ? Không làm chuyện đáng ngờ? Anh đào đâu ra tự tin mà nói to thế! Tình cảnh hiện giờ—so với bốn ngày trước, đã xảy ra chuyện gì hả?”

Shizuka lấy ngón tay chỉ vào ba người còn lại.

Godou ngồi giữa, đan chéo chân trên tấm trải dã ngoại dưới sàn. Bên trái cậu là Erica ngồi nghiêng trên chân, trong khi Yuri ngồi rất thẳng và đường hoàng bên phải—ba người một hàng ngay ngắn.

“Anh đâu có thấy gì khác đâu?”

“Đúng vậy, là gì vậy, Shizuka, em thấy chỗ nào không ổn sao?”

“Chị nghĩ mình đã hiểu ý của em, nhưng mà không có gì cần phải thay đổi cả đâu, không phải điều này tuyệt lắm sao?”

Godou và Yuri nghiêng đầu trong bối rối, còn Erica chỉ đơn giản nhún vai.

Đối với cô em gái, phản ứng của họ chỉ tổ thêm dầu vào lửa, và khuôn mặt dễ thương của cô bé càng thêm căng thẳng khi cô gầm lên.

“Vậy thì hãy để em hỏi anh, tại sao Mariya-senpai lại ngồi quá tự nhiên ngay bên cạnh Onii-chan? Để cả hai người con gái phục vụ mỗi bên, anh là cái gì vậy, nhà vua sao!? Và nhìn kìa, tại sao Mariya-senpai lại rót trà cho Onii-chan? Anh nên tự đi mà làm lấy chứ!”

Trà đá đang được đổ vào nắp chai nước để Godou uống như một cái cốc.

Khi Godou nghe em gái mình nói trong khi chén sạch trà trong cốc, Yuri ngồi bên cạnh cậu tự nhiên cầm chai nước cạnh bên, và đổ vào cốc cho cậu lần nữa bằng một phong thái vô cùng uyển chuyển.

Chứng kiến cảnh này, ánh mắt giận dữ của Shizuka càng trở nên nguy hiểm.

—Ghi chú bên lề, chai nước này được chính Yuri mang tới, và trà lạnh được pha bởi người có kiến thức về trà đạo như cô, chắc chắn ngon hơn nhiều so với trà đóng chai.

“Mariya-senpai! Thậm chí nếu chị là vợ mới cưới, chị không cần phải đi xa đến thế đâu! Đối với loại anh trai ngu ngốc như thế này, cái thứ trà không có mùi vị gì ở khu vực tự phục vụ là đủ lắm rồi!"

“Chị là vợ mới cưới—c-của Godou ấy hả!? Xin em đừng nói mấy điều xấu hổ như vậy mà...”

Bị đàn em cùng câu lạc bộ nói như vậy, mặt Yuri đỏ tưng bừng.

“Trời ạ, phản ứng lại với từ ‘vợ’ như thế, thậm chí lại còn đột nhiên thay đổi cả cách xưng hô với anh.”

Cảnh tương tự như trên xảy ra hằng ngày trong các giờ nghỉ trưa gần đây.

⸻⸻⸻

Hôm nay sau giờ học, Godou được Erica mới đến nhà Blandelli.

Không phải, không hẳn là được mời đến.

“Godou, xin hãy ghé qua nhà em, chúng mình phải hoàn tất kế hoạch cho mùa hè vào hôm nay... Tất nhiên, anh không thể từ chối được.”

Sau khi tiết học cuối kết thúc, Erica ngồi bên cạnh cậu thông báo như vậy.

... Cái đêm sau trận chiến với Voban, Godou và Yuri cuối cùng cũng trốn thoát khỏi sự tra hỏi của [Xích Quỷ], nhưng lại bị túm vào ngay ngày hôm sau tại trường, và bị ép buộc tham gia một buổi tra vấn thật sự.

Đó không giống là những tiếng càu nhàu giận dữ hay những lời đe dọa ghê sợ của Shizuka.

Thế nhưng, Erica là một thẩm tra viên có tài và đầy kinh nghiệm, dồn dập đưa ra những bằng chứng chi tiết đến tường tận để cáo buộc họ đã làm chuyện khả nghi, dùng đủ mọi cách để bắt họ nói ra sự thật.

Lúc cả hai nhận ra, thì tất cả những gì hai người họ đã làm đêm hôm đó đã hoàn toàn bị lộ tẩy.

“Vậy chuyện là như vậy à... Yuri không ngờ lại táo bạo quá đấy chứ, và Godou hóa ra lại lăng nhăng như thế này đây...”

“Thôi nào, gọi thế này là ngoại tình, không phải là hơi quá sao...”

“Đ-Đúng vậy, chúng tôi chỉ làm chuyện đó bởi vì không có lựa chọn nào khác thôi.”

“Ầy, không sao đâu mà. Em đã nói rồi, không vấn đề gì hết ngay cả khi có thêm một tình nhân nữa. Nếu là Yuri mà em có thể tin tưởng, thì quá tuyệt vời.”

Trước mặt Godou và Yuri đang cố gắng giải thích trong tuyệt vọng, Erica đáp lại với một nụ cười khoái chí.

Phản ứng dữ dội khi tình yêu bị phản bội nghiêm trọng... Những từ ngữ liên quan đến chủ đề này liên tục bay vào đầu Godou, khi đang đối mặt với nụ cười quyến rũ nhưng cũng vô cùng đáng sợ kia.

Một vài ngày sau.

Godou và Yuri đang trải qua từng ngày với cảm giác rằng họ không thể nào đối diện với Erica.

Tội lỗi và lo âu. Cả hai đều gánh những cảm xúc như thế, hay đúng hơn, cuộc thẩm vấn đã được dàn dựng như một buổi trình diễn có chủ đích, có lẽ đó mới là âm mưu thực sự của Erica.

Và hôm nay, sau giờ học.

Godou và Arianna đang ngồi trong phòng khách, và Erica nói.

“Vậy chúng ta hãy quyết định ngay luôn đi nhé? Núi với biển, đi nơi nào tốt hơn? Nơi nào đó để ở lại khoảng hai tuần. Ở Nhật Bản cũng không sao. Hay là đến nơi mà tình cảm của chúng mình lần đầu nảy nở—hòn đảo Sardinia sẽ rất tuyệt cho một kỳ nghỉ. Arianna, chúng ta nên đi đâu đây?”

Cô chủ đang hỏi trợ tá kiêm người hầu của mình, người chuẩn bị pha cà phê.

Arianna trả lời hào hứng

“Nếu là vậy, thì tôi chưa bao giờ trải qua một mùa hè ở Nhật Bản. Chắc là vui lắm, có đá bào, những lễ hội mùa hè, pháo hoa, những thử thách lòng gan dạ và tất cả những thứ đó. Tôi dám chắc Erica-sama sẽ thích cho xem.”

“Vậy sao? Ầy, nhưng mà cũng đã khá lâu rồi tôi chưa đến Hồng Kông, cũng là nơi hấp dẫn.”

Bên phe nữ giới dường như đang thảo luận về kế hoạch kỳ nghỉ hè rất vui vẻ.

Nếu là thế, chẳng tội gì phải lên tiếng cả. Godou chỉ ngồi lắng nghe mà không bận tâm tới những lời nói của họ.

“Godou anh cũng phải đưa ra ý kiến đi chứ. Nếu không, hai chúng em sẽ quyết định đấy?”

“Cứ tự nhiên, không thành vấn đề. Là hai người muốn đi du lịch, vì vậy ngay cả nếu tôi không ngắt lời—”

Tuy nhiên, câu trả lời lại khiến cậu há hốc mồm.

“Anh đang nói gì vậy, đây là kế hoạch cho chuyến đi trước đám cưới của chúng mình, nó phải có công sức của cả hai chứ... Thông qua chuyến đi này, tình yêu của chúng ta sẽ thêm sâu đậm và mạnh mẽ hơn.”

“Cái gì cơ?”

“Có em bé trong chuyến đi nghe cũng hay. Miễn là con Godou với em, dù là trai hay gái, chắc chắn sẽ rất mạnh mẽ. Không phải tương lai như mơ đó sao?”

“... Cái gì cơ?”

Godou nghe như thể một con vẹt, lặp đi lặp lại cùng một từ.

Erica với nụ cười ác quỷ quen thuộc, quay mặt nhìn Godou khi tâm trí cậu bị làm cho tạm ngừng hoạt động. Đó là một nụ cười vô cùng quyến rũ và quỷ quyệt có khả năng làm xiêu lòng bất cứ người đàn ông nào.

“Như em đã nói đó, có con với nhau, đi du lịch cùng nhau, không phải những điều đó là tất nhiên sao?”

“E-Erica-sama thật là táo bạo, nhưng đó là sự thật, vì chỉ có hai người với nhau, và với quan hệ gần gũi như thế này, rất có thể xảy ra chuyện ấy.”

Arianna gật đầu cái rụp bên cạnh cô chủ của mình.

Godou cảm thấy choáng và vắt óc tìm cách bác bỏ. Đi theo kế hoạch như thế là cậu tự đi vào chỗ chết. Cuộc đấu tranh bền bỉ của cậu cho đến nay sẽ đổ sông đổ bể mất thôi!

“Không thể được, loại kỳ nghỉ như thế đó! Dù sao gia đình tôi cũng sẽ chả đồng ý đâu. Nếu Shizuka mà biết em ấy sẽ phản đối kịch liệt, phải rồi, con cái phải có sự cho phép của gia đình, đúng không?”

“Không thành vấn đề, chúng em đã có sự chấp thuận của ông.”

Trò bịp bợm của Godou nhanh chóng bị Erica nắm bắt.

“Hôm qua khi em đến để bàn về chuyện này, ông đã đồng ý ngay lập tức còn nói là ‘Có lẽ đã đến lúc cho thằng cháu ông có những trải nghiệm này, chúc cháu có khoảng thời gian tốt đẹp miễn là nó không gây ra rắc rối là được rồi.’ Không phải là sự cho phép của một người ông biết thông cảm đó sao?”

“Không thể nào! Chết tiệt, tại sao ông lại nói thế chứ hả trời?”

⸻⸻⸻

Trong ba ngày sau khi Voban đã đi khỏi.

Những người bận rộn nhất là các thành viên của Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử.

Họ chỉ đạo toàn bộ công việc dập tắt đám cháy ở Tháp Tokyo, san lấp và thu dọn thiệt hại do cơn bão gây ra, và điều trị cho những người dân gần Công Viên Shiba, những người bị lấy đi sức sống và rơi vào trạng thái hôn mê.

Ngoài ra, họ thậm chí còn sử dụng ma thuật và các biện pháp khác để điều khiển thông tin.

Cuộc điều tra toàn diện về tất cả các nhân chứng trong vụ việc này, và hạn chế họ tiếp xúc với người khác. Nhiều người trong số những nhân chứng đã bị sốc trong khi số khác bị kích động nghiêm trọng, hoặc thậm chí còn bị suy nhược thần kinh. Những người này đã được cảnh báo, cho họ biết rằng những lời nói không cần thiết là không khôn ngoan.

Những người này sẽ tiếp tục được theo dõi sau khi trở về cuộc sống bình thường, và dù có một bộ phận phản đối, việc sử dụng thuật thôi miên có thể gây tranh cãi sẽ được áp dụng để điều khiển ký ức.

Đó là tất cả những công việc mà các thành viên của Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử đã và đang phải gấp rút hoàn thành.

“Ầy, đây là lý do tại sao chúng ta lại bị xét vào kiểu nhân vật phản diện đấy. Hãy nhìn những đặc vụ mặc toàn màu đen và chạy lòng vòng kìa, hahaha.”

Amakasu nói một cách tự hào trong khi đang mặc một bộ vest màu đen với chữ ‘MIB’ được thêu vào để trang trí như phù hiệu trên đó.

Bất chấp khối lượng công việc của mình, anh đã đến Miếu Nanao để báo cáo với Yuri về tiến độ công việc.

“... Không phải tôi đã bảo anh rất nhiều lần rồi sao, đừng có huyên thuyên như vậy được không?”

“Xin hãy tha cho tôi lần này, tôi đã làm việc quá sức đến nỗi phải cần có một chút vui vẻ... Ngay cả kể từ ngày hôm đó, tôi thậm chí còn chưa về nhà nữa là, chỉ có ngủ vất vưởng trong xe thôi đấy.”

“Th-Thật xin lỗi. Tôi thật lòng xin lỗi vì chúng tôi đã mang đến cho anh quá nhiều rắc rối như vậy.”

Yuri cúi đầu sâu đáp lại những lời phàn nàn của Amakasu.

“Tuy nhiên, đây là công việc của bọn tôi thế nên đừng để nó để đè nặng lên tâm trí cô nhé. Dù sao thì, có vẻ như mối quan hệ giữa Yuri-san và Kusanagi Godou đã tiến triển rất tốt. Quên mình giúp đỡ lẫn nhau, có lẽ sợi chỉ đỏ của số mệnh đã buộc vào ngón tay của hai người rồi không chừng!”

“Sợi chỉ đỏ!? Ý anh là sao?”

“Thì tôi nghĩ Kusanagi Godou cũng thích Yuri-san. May mắn là gần đến nghỉ hè rồi, để mối quan hệ của hai người đi xa hơn, cô chắc chắn cần phải có ít nhất bốn hay năm buổi hẹn hò. Tôi rất mong chờ điều đó đấy.”

“H-Hẹn hò!? Xin đừng nói ra điều ngu ngốc như thế nữa! Như vậy vẫn còn quá sớm cho chúng tôi ở tuổi này!”

Ngay khi Yuri đang cố gắng lớn tiếng phản đối những lời góp ý bóng gió của Amakasu, điện thoại di động bên người cô rung lên.

Nhìn vào màn hình, người gọi lại chính là chủ đề của cuộc bàn luận—Kusanagi Godou.

“Ồ, cái tên đó gọi tới thật đúng lúc. Sau đó thì Yuri-san nên hành động càng sớm càng tốt nhé. Ai mà biết được, cuộc gọi này rất có thể để mời cô ra ngoài với chỉ hai người thôi.”

“Không phải như thế! Xin đừng nghe trộm... Vâng, a lô~”

Tránh né Amakasu đang tò mò, Yuri nhấn nút nhận cuộc gọi.

“Ma-Mariya, tôi xin lỗi vì lại gọi điện đột ngột như thế này, tôi muốn bàn với cậu về một số chuyện. Cậu có thể giúp tôi được không?”

“Gì vậy? Hầu Tước Voban đã trở lại sao?”

“Không, là Erica cơ. Cô ta muốn lôi tôi đi cùng trong chuyến đi du lịch trước đám cưới, và thậm chí có cả đồng lõa là ông tôi, vì thế mọi thứ đang diễn ra theo đúng kế hoạch của cô ta. Trong suốt mùa hè, nếu không tìm được chỗ nào để trốn tôi sẽ bị tóm và bị đưa đi. Ai mà biết chuyện sẽ tồi tệ đến mức nào! Cậu có đề nghị nơi nào không?”

“Cái gì? Không thể được, Godou-san, cậu không thể bị lừa gạt bởi lời mời như thế đâu đấy!”

“Đúng thế, nhưng nếu cô ta sử dụng vũ lực thì tôi chịu thua. Tìm nơi nấp có lẽ là cách duy nhất.”

“Thật là, cậu phải cứng rắn lên. Chuẩn bị là cần thiết, nhưng thái độ Godou mới chính là cái cốt lõi. Cậu vẫn còn quá không đáng tin cậy mà.”

“X-Xin lỗi cậu...”

“Tôi sẽ cố gắng tìm nơi nào đó thích hợp, nhưng cậu hãy tự đi tìm trước đi nhé.”

Nói xong, Yuri cúp máy.

[Trời ạ, dù là cô gái người Ý thì cũng chẳng có chút phép tắc nào. Rồi Godou không thể kiên quyết từ chối, họ luôn mang đến rắc rối mà thôi. Không còn cách nào khác, chỉ cần cố gắng hết sức là được!]

“Sao vậy Yuri-san, có chuyện gì à? Kể tôi nghe xem nào.”

Amakasu nói nhỏ với Yuri đang bận bịu với những ý nghĩ rối mù.

Ví dụ như, cách anh nói chuyện sẽ giống như của một tên lừa đảo, vừa mới tìm được một người thật thà tốt bụng và sẽ dùng mọi thủ đoạn để giăng bẫy con mồi của mình. Đó là những lời dối trá như thế đấy, nhưng Yuri lại không để ý.

“À, đúng rồi. Thật ra là Godou-san và Erica-san—”

“Hoho, hóa ra chuyện là như thế à. Nhưng Yuri-san, đây là một cơ hội, một cơ hội tuyệt vời... Cùng chạy trốn với Godou-san mùa hè này, hãy để chúng tôi sắp xếp vị trí cho!”

“—!? Anh có đùa không vậy? Godou-san và tôi, chỉ có mình chúng tôi thôi sao?”

Rạng rỡ như một người đang yêu (hàng nhái) lớn tuổi, Amakasu cười nhẹ.

Bị lay động bởi nụ cười như thế, Yuri cố kìm nén lời phản đối của mình lại.

“Vậy thì để tôi giải thích theo trình tự, cặp trai gái trốn chạy cùng nhau gần như có tác động diệu kỳ giúp cải thiện các mối quan hệ nam nữ—”

Vào cuối Tháng Sáu mùa mưa sắp kết thúc.

Giờ là buổi hoàng hôn đầu hạ báo hiệu cánh cổng mùa hè đã mở ra.

Với Yuri đã bị ảnh hưởng bởi cú sốc về văn hóa dữ dội và bị thao túng bởi những màn lừa gạt điêu luyện, và Erica mưu mô không gì hơn việc sử dụng vũ lực, cái mùa cho những trận ganh đua ác liệt giữa hai con người này sắp chuẩn bị bắt đầu rồi.

Bình luận (0)Facebook