Tenchi muyo GXP
Kajishima MasakiKajishima Masaki
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 6 Fuku - Nhiệm vụ đầu tiên

Độ dài 4,655 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-05-07 15:00:41

Khoảng hai giờ sau khi Seina tỉnh dậy, Kamidake bắt đầu lặng lẽ nhô lên khỏi hồ.

“Chúng ta được phép rời khỏi Trung tâm Kiểm soát để bắt đầu phần còn lại của nhiệm vụ.” Trong phòng điều khiển mọi người đang ngồi vào chỗ của mình.

"Tôi cảm nhận được ba con tàu nhỏ xung quanh khu vực không gian chung này."

"Chúng ta nên cẩn thận để hạn chế giao tranh, chúng ta không muốn bị phục kích trong khi cố gắng tiến vào Hyperspace đâu."

"Sau đó, hãy đi vào hyperspace từ quỹ đạo vệ tinh bằng cách sử dụng gương nước." Kiriko đề nghị.

Gương nước là một bước nhảy trong đó chúng làm phẳng trọng lực trong một khu vực để làm biến dạng không gian và sử dụng nó như một lỗ hổng để đi vào hyperspace. Sử dụng phương pháp đó có thể đi vào hyperspace ngay cả trên một hành tinh, nhưng nó sẽ gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho hành tinh. Tuy nhiên nếu được sử dụng trong quỹ đạo vệ tinh, hành tinh này sẽ bình thường không hề hấn gì.

---- Đây là bước nhảy mà Seto sử dụng để xuất hiện ở giữa các con tàu ngân tặc trong chương 3 / tập 3--

"Được rồi, điều đó đủ đơn giản để làm với con tàu này."

Thông thường, một gương nước phải được tạo ra bằng cách sử dụng ba con tàu, nhưng trong trường hợp của Kamidake hoặc một con tàu hoàng gia, ba vật thể năng lượng cao được nén có thể được sử dụng làm lõi. Khá đơn giản để thực hiện nếu thực hiện từng bước một.

"Nghe rõ."

"Nạp hoàn tất.”

"Đã xác nhận điểm vào. Đã khởi chạy lõi."

Ba lõi được phóng từ Kamidake và tạo ra các trường tròn trong quỹ đạo vệ tinh trông giống như một tấm gương nước nơi ba trường tròn chồng lên nhau.

"Đã tải chương trình! Bắt đầu nhảy hyperspace!" Kamidake lao vào hyperspace vài giây sau khi xuyên thủng bầu khí quyển.

----------------------

"Seto-sama, Kamidake đã bắt đầu di chuyển từ điểm giữa và đã thực hiện hyperspace jump trên quỹ đạo vệ tinh."

Một người điều hành trên Cầu Mikagami đã báo cáo cho Seto, người đang ngồi trên ngai vàng kiệt quệ.

"Thật tuyệt ... Ta sẽ chợp mắt một chút..." Seto nằm trên ngai vàng của mình

"Sao ngài không nghỉ ngơi trong phòng mình?"

"Ta không muốn bị ma ám đâu."

 "Ngài có một con ma trong đó sao?" Người điều hành lạ lùng nhìn đồng nghiệp bên cạnh. Cô ấy đã bối rối.

"Gyokuren-san đã tức giận rồi quay trở lại trạng thái đáng sợ khi cô ấy nhìn qua NB và thấy những gì đang xảy ra với Kamidake."

 "Ồ ... ra là vậy."

 "Giữa cô ấy và Suiren-chan, ta đã kiệt sức rồi." Seto ngủ thiếp đi trên ngai vàng. 

Những người điều hành quay đi nhưng sau đó khi họ quay lại và nhìn về hướng Seto, sợi tóc của họ đã dựng đứng, họ đột ngột quay đi và chôn vùi bản thân trong công việc của họ. Những gì họ nhìn thấy là Suiren đứng trên Seto, người đang ngủ trên ngai vàng của mình.

----------------------

Mặc dù vận may của Seina là không tốt nhưng họ đã không gặp phải Ngân tặc mỗi khi họ nhảy. Tuy nhiên, sai lệch xác suất của cậu tự nhiên bùng lên khi họ nhảy nhiều hơn và nó kích hoạt vào lần nhảy thứ ba của họ.

 "Tôi xác nhận được 5 con tàu ngân tặc và 3 con tàu chưa được xác nhận!"

Fuku kích hoạt vũ khí trên tàu và thiết lập tàu tấn công chúng.

"Không!" Kiriko hét lên buộc hệ thống phải thiết lập lại.

"Mia !?"

"Đừng tấn công kẻ địch!" Kiriko mạnh miệng nói với Fuku, người đang bối rối về việc cuộc tấn công bị hủy bỏ. Đột nhiên tàu ngân tặc bắn vào Kamidake.

"Mia !!"

Fuku hoảng sợ và cứng người trên bàn chính giữa. Khả năng điều khiển con tàu của họ đã bị xáo trộn.

"Mia! Mia!" Fuku đang sợ hãi, chạy đến chỗ Seina và thu mình trong cậu.

"Fuku, không sao đâu! Fuku!"

"Fuku-chan!" Neeju tiến đến cạnh Seina và bế Fuku lên.

"Đừng lo lắng, chúng ta sẽ ổn thôi."

Neiju kiên quyết ôm lấy Fuku. Tuy nhiên, vì con tàu là cơ thể của Fuku, nên nỗi sợ hãi của Fuku, vốn là nỗi sợ hãi khi phải hứng chịu các cuộc tấn công của Ngân tặc, không dễ dàng bị xua tan. Hơn nữa, Kiriko tiếp tục hủy các đòn tấn công mà Fuku đang chuẩn bị phát động.

"Nhảy khẩn cấp!" Neiju hét lên.

Kamidake đã thực hiện một hyperspace jump.

"Fuku, em có sao không?"

---------------

Họ đã vào hyperspace và xác nhận rằng an toàn. Seina nhìn sang Fuku, cô bé nhảy khỏi Neiju chạy đến đầu gối của cậu và run rẩy. Seina không thể để Fuku tấn công ngân tặc dù cô bé cảm thấy thế nào, điều đó sẽ vi phạm mệnh lệnh của cậu. Tất cả những gì cậu có thể làm là xoa đầu cô để giúp cô bình tĩnh lại.

"Fuku, anh xin lỗi, nhưng mọi người đang làm việc chăm chỉ để đảm bảo em không bị thương, vì vậy hãy kiên nhẫn."

"... Miah." Fuku nhìn Seina với đôi mắt ngấn nước.

"Thuyền trưởng, chúng ta sẽ sớm trở lại không gian bình thường."

"Nghe rõ."

"Fuku-chan, đến đây với chị nào, chị sẽ ôm em."

"Miaa!" Nhưng Fuku ghét ý nghĩ rời xa Seina.

"Bây giờ em sẽ đưa cô ấy đi, Onii-chan." Neiju lấy Fuku từ Seina.

-------

"Chúng ta đã trở lại không gian bình thường! Tôi đang phát hiện một tàu giám sát!"

"Mia!" Fuku bất ngờ kêu lên đột ngột.

"Vài chục tàu đang nhảy ra!" Erma thông báo

Amane đã hiểu ý nghĩa tiếng kêu của Fuku và đã điều khiển Kamidake tránh khỏi các cuộc tấn công của ngân tặc.

"Chúng ta đang nhận được yêu cầu liên lạc từ Mikagami!" NB báo cáo

"OK! Nhảy khẩn cấp!" Seina nói với Kiriko và họ nhanh chóng thiết lập một lộ trình thay thế.

Vài giây sau, Kamidake nhảy vào hyperspace.

"Mia! Miaa!" Fuku đã khóc.

Trên thân tàu xảy ra rung động lớn.

"Ba con tàu đã theo chúng ta vào hyperspace và đang tấn công chúng ta. Đó là ba chiếc mà chúng ta đã dò được khi rời hành tinh!"

"Vậy, đó là cảm giác như một cú trượt gần trong hyperspace."

"Chúng ta cần phải nhảy ra ngoài, thật ngu ngốc khi cố gắng chiến đấu trong hyperspace!" Amane kêu lên khi họ đột ngột rời khỏi hyperspace, một con tàu tiếp tục bám theo họ nhưng hai con tàu còn lại không nhảy ra được.

"Tôi không sẵn sàng hy sinh chúng ta vì một con tàu đâu!"

Tàu địch đến gần Kamidake và tung ra một cuộc tấn công liều lĩnh.

"Giá trị năng lượng ngày càng tăng! Đây hẳn là một vụ đánh bom liều chết!"

"Nhảy ra ngoài!"

"Quá gần! Cho dù có nhảy ra ngoài, chúng ta cũng không thể trốn thoát!" Một con tàu khác lao đến chỗ họ.

Với khả năng che chắn của Kamidake, có thể chịu đựng một vụ đánh bom liều chết từ một con tàu lớn hơn nhiều nhưng đó chỉ là khi Kamidake ở trạng thái hoàn hảo. Không có gì đảm bảo rằng họ có thể làm được điều đó khi có một Fuku chưa đủ trưởng thành. Con tàu của kẻ thù được bao phủ bởi ánh sáng trắng, Seina nhanh chóng đứng dậy và đưa tay lên đầu Fuku khi cô ấy run rẩy dựa vào ngực của Neiju.

"Fuku!" Cậu nói.

"Myan !!" Tiếng hét của Fuku khiến phòng điều khiển sáng lên và nó lao vút đi trước con tàu khác. Kiriko đã cứng lại để chuẩn bị cho cú sốc, cô ngẩng mặt lên với vẻ bối rối.

"Chuyện gì đã xảy ra? Vụ nổ ở đâu rồi?" Kiriko yêu cầu kiểm tra màn hình nơi không có gì ngoại trừ khoảng trống được hiển thị.

"Onii-chan!"

"Hả?"

"Em nghĩ chúng ta đã thoát được vì anh đã chạm vào Fuku-chan?" Neiju khiến tất cả mọi người đều nhìn Seina cùng một lúc.

"Không thể nào... anh chỉ chạm vào Fuku thôi mà...." Cậu cũng có vẻ ngạc nhiên.

"Có lẽ Fuku-chan đã có thể đọc được ý định của anh?" Fuku vui vẻ lắc đầu khi nhìn Seina,

"Chuyện đó sau này chúng ta có thể điều tra, nhưng hiện tại chúng ta có những việc khác phải lo."

"Kiriko-san, chúng ta đã vượt qua điểm nhảy được chỉ định, chúng ta nên làm gì?"

"Thuyền trưởng, vui lòng cho chúng tôi biết khi cậu muốn nhảy ra ngoài."

"Được rồi! Hãy làm điều đó ngay bây giờ!"

"Được rồi. Nhảy ra ngoài!"

Kamidake trở lại không gian bình thường

"Tôi phát hiển được một con tàu giám sát!... Đó là con tàu suýt bỏ sót chúng ta lần trước! "

"... Erma, tình trạng của chúng thế nào?"

"Tôi không nghĩ rằng chúng đã nhận ra ... !!! Không, khoan đã, tôi cảm thấy nhiều tàu nhảy ra cùng một lúc! " Erma hơi sốc

"Mya! Mia!" Fuku đã khóc để cảnh báo họ về việc chiến hạm đang đến gần. Ngay sau đó chúng bao vây Kamidake.

"Chúng ta làm gì đây?" Amane hỏi trong khi điều khiển còn tàu né.

"Nhảy khẩn cấp!"

"Điều đó sẽ không cần thiết!" Neiju nói với giọng có phần trưởng thành

"Kiriko-san, lúc này nhiệm vụ đã hoàn thành!"

"Đã rõ!" Kiriko nhận ra Seto muốn gọi điện để nói với họ rằng nhiệm vụ đã kết thúc.

"Fuku-chan, đừng lo, chúng ta sẽ bảo vệ em." Kiriko kêu lên, các mục tiêu được hiển thị trên các con tàu ngân tặc và một chùm tia bắn ra nhưng nó đã chuyển hướng và trượt.

"Cái gì? Fuku !?" Phần còn lại của các mục tiêu đã bị loại bỏ. Amane chuyển hướng mắt khỏi màn hình và nhìn Fuku bằng khóe mắt.

"Mia! Mia!"

Fuku run rẩy. Mặc dù nhiệm vụ đã kết thúc, nỗi sợ hãi của cô ấy đã ngăn Amane nhắm mục tiêu và tấn công chính xác.

"Chúng ta phát hiện sóng hấp dẫn lớn. Bước sóng này ..."

"Đó là hạm đội thứ Bảy! Đó là hạm đội của Kanemitsu!" Đó là một mô hình mà Kiriko biết rõ.

Hạm đội nhảy ra ngoài và nhanh chóng tiêu diệt bọn ngân tặc.

---------------------

"Whyew ..." Trong lúc vỗ tay, Amane bất ngờ huýt sáo đầy ngưỡng mộ.

Kanemitsu kết nối thông tin liên lạc.

"Tôi xin lỗi vì đến muộn, mọi người ổn chứ?"

"Cảm ơn sự giúp đỡ của anh, chúng tôi an toàn." Mọi người đứng dậy hành lễ.

"Tốt quá ... ồ? Đứa nhỏ đó sao rồi?" Kanemitsu nói khi nhận thấy Fuku

"... Miah!" Fuku nhìn Kanemitsu và lắc đầu.

"Hahaha ...... tốt. Bây giờ chúng tôi sẽ giải quyết mọi việc ở đây, hãy đến điểm hẹn." Giao tiếp đã kết thúc.

Với điều đó, họ đã thực hiện một bước nhảy hyperspace về phía đích của họ.

----------------

Kamidake đã nhảy ra gần một hành tinh nông nghiệp trong vùng không gian Jurai. Trên quỹ đạo vệ tinh có một cảng vũ trụ lớn để xuất khẩu lương thực.

"Tại sao Seto-sama lại chọn hành tinh như thế này?"

"Đó là một hành tinh nông nghiệp, có rất ít người bên ngoài ở đây và hàng xuất khẩu của nó được phân phối đến nhiều nơi khác nhau, vì vậy nó hoàn hảo cho việc ngụy trang di chuyển. Và các container lớn cũng rất thuận tiện cho các siêu thị lớn."

"Vậy cô đang nói đó là để họ có thể giấu một vật thể có kích thước như con tàu hoàng gia?"

"Thậm chí có thể là một hạm đội nữa."

"Tôi đã kết nối với đèn hiệu dẫn đường." Erma thông báo phá vỡ cuộc trò chuyện giữa Amane và Kiriko.

Kamidake vào cảng vũ trụ. Họ đi qua cánh cổng, vào một bến cảng bằng gỗ có thể thấy ở Jurai, nơi thả neo Mikagami của Seto. Seina đi qua một số cổng trung chuyển và đến một công viên có đài quan sát để nhìn vào bầu trời của hành tinh.

"Đằng kia có phải là già chết tiệt đó không vậy...?" Amane cau mày xác nhận xem người cô nhìn thấy bên đài phun nước có phải là Seto hay không.

"Seto-sama!" Kiriko cũng nhìn thấy Seto và gọi bà ấy.

6c4a5e9b-12c6-443c-8aea-1bd9740563a8.jpg

Seto trông giống như một họa sĩ truyện tranh làm việc quá sức, người đã thức cả đêm để làm việc để hoàn thành thời hạn. Phía sau bà ấy là nhóm của Hakuren đang vẫy tay chào họ. Tuy nhiên, trái ngược với vẻ ngoài của mình, Seto thể hiện một trong những niềm vui của sự tự do.

"Seina-sama!"

Gyokuren đi về phía Seina như một nam châm bị hút bởi thép và ba người còn lại cũng có cảm giác giống như Gyokuren,

"Seina-sama, xin đừng rời xa chúng tôi một lần nữa." Gyokuren, có vẻ như một chú cún con vừa được nhìn thấy chủ nhân sau một kỳ nghỉ dài ngày.

"Tôi rất vui vì tất cả mọi người đều an toàn." Hakuren nói

"Cảm ơn, Hakuren."

"Nhiệm vụ của tôi vẫn chưa kết thúc." Neiju đi về phía Seto.

"À, đúng vậy." Seina bắt đầu dõi theo Neeju.

"Seina-dono, chào mừng trở lại ~ ~, thật tốt là cậu đã an toàn ~ ~, ta rất vui ~ ~, ta đã đợi cậu~ ~..." Seto nói với vẻ mệt mỏi.

"Tôi vẫn chưa về nhà ... uhm Seto-sama, ngài có sao không? "

"Ngài ấy hơi mệt, tôi xin lỗi." Sĩ quan của Seto đang đợi trong bóng tối vội vã chạy đến, dựng một một cái lều nhỏ ngay tại chỗ.

"... Xin lỗi nếu điều này hơi bất lịch sự." Seto đi vào, ngay sau đó Seina và cả nhóm vào trong sau khi tấm rèm ở lối vào của bà ấy được hạ xuống. Mái hiên tạo thành một bức tường bí mật và bên trong là không gian gia tốc.

"Mời mọi người đi qua đó."

Hakuren trở lại chế độ nữ sĩ quản của mình và hướng dẫn Seina đến một chiếc bàn có mái che lớn. Mọi người đã ngồi xuống và phục vụ được đồ ngọt và trà, Seto đã ngủ rất nhiều trong không gian tăng tốc bước vào ngồi xuống với vẻ ngoài tốt hơn nhiều.

“Tôi xin lỗi vì đã đặt gánh nặng như vậy lên mọi người.”

"Không sao đâu, chúng tôi đã thấy khá nhiều điều thú vị trong nhiệm vụ này." Amane nói không chút phàn nàn.

"Có thể là vậy nhưng ta biết đã rất vất vả để hoàn thành nhiệm vụ này, và ta mong rằng mọi người sẽ kể cho ta nghe về nó một cách chi tiết... nhưng trước tiên mọi người hãy giới thiệu cho ta một chút được không?" Seto nói

"Xin chào, chị nghe nói em là em của Ryo-ohki, bọn chị đều mong được gặp em." Các sĩ quan chạy đến vây quanh Fuku.

"Miah!" Fuku chạy đến nấp sau Seina.

“Không sao đâu, Fuku.” Seina cổ vũ cô bé đứng lên bàn nhưng cậu không ép cô mà để Fuku quyết định.

"... Miah?"

Fuku dần dần quan sát các sĩ quan và tiến về phía trước một cách thận trọng, nhưng bất ngờ bước tới khi nhìn thấy khuôn mặt của Seto. Cô bé đứng lên trên bàn mà không cần sự trợ giúp và bước đến nắm tay Seto, nó nhìn vào mặt Seto và vẫy đuôi.

"Rất vui được gặp ngươi, sinh vật nhỏ bé." Seto từ từ đưa tay ra và ôm lấy Fuku.

 "... Mia?" Fuku cảm thấy có gì đó quen thuộc ở Seto, nhưng không biết đó là gì. Tuy nhiên, Fuku, cảm giác hoài niệm đó đã khiến Fuku mất cảnh giác.

"Mia, Mia!"

Dần dần các sĩ quan khác đến chào đón và cưng nựng cô ấy, mọi thứ diễn ra suôn sẻ cho đến khi Gyokuren đến để nựng cô ấy.

Ngay khi Karen đang giữ Fuku, cố gắng giao cô bé cho Gyokuren.

"Mya? Miau!" Fuku nhảy ra khỏi tay Karen và đứng trên bàn, cô ấy trong tư thế tấn công Gyokuren.

"Fuku-chan !!"

"Thật là hấp dẫn." Gyokuren nói khi cô ấy nhìn chằm chằm vào Fuku

"Động vật và đôi khi là trẻ em, tất nhiên là sợ Gyokuren uhm..." Hakuren nói với Kiriko lớn tiếng trước khi nén lại lời nói của mình ở cuối.

Kiriko và những người khác nhanh chóng nhớ ra Seina đã nhìn thấy bản chất thật của Gyokuren trước đó.

"Chà ... Nếu tôi có thể cảm nhận được sự điên rồ đó, tôi đoán theo bản năng, tôi cũng sẽ đề phòng nó." Kiriko thì thầm với Amane và Erma để Seina không nghe thấy. Nhưng Seina, không hiểu ý của Hakuren.

"Nỗi sợ, nhưng Fuku dường như không ghét Gyokuren-san ..."

"Cái gì ?! ... A!"

Những người khác nhìn chằm chằm vào Fuku, Amane là người đầu tiên nhận ra ý của Seina. Mặc dù Fuku đang ở trong tình trạng cảnh giác, họ nhận thấy rằng biểu hiện của Fuku và cách cô bé vẫy đuôi cho thấy cô bé đang hạnh phúc.

"Này Gyokuren, tránh xa Fuku ra một chút."

"Cái gì?"

Gyokuren lùi lại vài bước khỏi Fuku. Sau đó Fuku tiến lại gần hơn để duy trì khoảng cách.

"Ôi chao!" Gyokuren hiểu ý định của Amane, đã liên tục tiến lại gần và lùi lại nhiều lần. Chắc chắn rồi, Fuku liên tục di chuyển để giữ khoảng cách nhất định với Gyokuren. Gyokuren hơi nhẹ nhõm.

"Tôi hiểu rồi ... thì ra là em ấy thích tôi nhưng bản năng hay cơ thể đang khiến em ấy giữ khoảng cách an toàn với tôi."

Hakuren nhẹ nhàng ôm lấy Fuku và đưa cô bé đi. Gyokuren mừng vì bản thân không bị ghét, nhưng vẫn buồn vì điều đó. Cô ấy không thể chạm vào Fuku.

"Có lẽ, khi em ấy lớn lên, em ấy có thể kiểm soát được bản năng đó và cô có thể ôm em ấy." Amane nói để an ủi Gyokuren.

"Tôi hy vọng như vậy." Gyokuren nói với một tiếng thở dài.

Fuku cuối cùng được giao cho Suiren.

"Rất vui được gặp em."

Khi đón Fuku, cô ấy hôn nhẹ lên trán Fuku và nhìn Seina. Sau đó Seina nhanh chóng đứng dậy và tiến đến Suiren để đưa Fuku đi.

 ".... Ừm, có lẽ nếu Seina-sama ôm Fuku-chan..."

Seina hiểu ý định trong lời nói của Suiren, nhưng giọng cô ấy biến mất. Ngay khi nhận được Fuku, cậu đã từ từ tiếp cận Gyokuren. Fuku không di chuyển.

"............"

Gyokuren từ từ đưa tay về phía Fuku trong khi ngượng ngùng. 10 cm, 5 cm, 4 cm, 3 cm, 2 cm, 1 cm, và tay cô chạm vào đầu Fuku. Tuy nhiên, Fuku đã đứng trên tay Seina mà không bỏ chạy.

 "......" Kiriko thở phào nhẹ nhõm. Gyokuren vui vẻ xoa đầu Fuku.

"Vậy là việc đó đã được giải quyết ... Vậy thì, Seina-dono, cậu có 2 giờ nghỉ ngơi và sau đó sẽ trở lại Học viện."

"À, Seto-sama, tôi có một chuyện muốn hỏi." Seina ôm Fuku và quay về phía Seto.

"Nó là gì?"

"Về nhiệm vụ này ... ngài có thể cho tôi biết tại sao Neiju-chan lại được sử dụng làm mồi nhử không?"

Mặc dù lời nói của Seina có chút tức giận, nhưng Seina biết Seto sẽ không bỏ qua câu hỏi của cậu. Cậu cũng biết cậu sẽ không nhất thiết nhận được câu trả lời nếu đó là một vấn đề bí mật, có lẽ đó là một sự ưu ái kỳ lạ mà Neiju không thể từ chối.

"............"

Seto giữ im lặng và giả vờ suy nghĩ một chút. Bà ấy phải nghĩ cách diễn đạt điều này để có thể nói điều gì đó làm hài lòng các cô gái của Hakuren và không làm Seina khó chịu. Gyokuren và những người khác rõ ràng đang tận hưởng cuộc xung đột đang diễn ra trong đầu Seto.

(Điều này thật tệ nhưng ít nhất, mình phải giữ Seina-dono ở bên phe mình!)

Seto từ từ ngẩng mặt lên trong khi mồ hôi chảy ròng ròng trên trán.

"Chà ... Ta có thể hiểu được sự thất vọng của cậu, đặc biệt là cậu không thích đặt người khác vào tình thế nguy hiểm, đặc biệt nếu là một cô bé."

"Nếu có thể, tôi nghĩ ngài có thể nghĩ về sự an toàn của em ấy nhiều hơn một chút... em ấy không giống tôi, tôi không có gì để mất khi làm mồi nhử."

Việc làm mồi nhử dù đơn giản cũng rất nguy hiểm, nhưng khi kết hợp điều đó với sự hiện diện của Seina, nó sẽ thu hút những thảm họa đến với họ và mức độ nguy hiểm tăng dần theo cấp độ. Việc bảo vệ ai đó trong hoàn cảnh như vậy là vô cùng khó khăn.

"Onii-chan, anh đã làm rất tốt khi đảm bảo em có thể đến đây an toàn, nhưng anh thấy đấy, công việc của em thực sự là điều tra anh." Neiju nói.

"Điều tra anh !?"

"Cô ấy có một loại siêu năng lực, cô ấy đang điều tra bản chất sai lệch xác suất của cậu."

"Neiju-chan, có đúng không?"

"Không ai có thể làm điều đó tốt bằng cô ấy. Ta nghĩ cô ấy sẽ ổn vì cậu đã đưa cô ấy đi trên Kamidake mới, nhưng… kể từ bây giờ ta sẽ cẩn thận nhất có thể.”

Seto đã cẩn thận không xin lỗi về nội dung nhiệm vụ.

"Tôi hiểu."

 Tuy nhiên, khi Neiju đã làm rõ mọi chuyện, Seina hài lòng với câu trả lời của Seto.

"Ừm, một căn phòng đã được chuẩn bị cho Seina-dono và đứa nhỏ, vậy cậu hãy đến đó nghỉ ngơi đi, những người khác và ta phải nói chuyện."

Seina đứng dậy cúi chào và rời đi.

"Chà... Ta rất vui vì điều đó đã kết thúc."

Khi cậu biến mất, Seto mỉm cười với Neiju. Và đột nhiên Kiriko khiến Seto và Neiju choáng váng với vẻ mặt tức giận.

"Đồ bà già chết tiệt! Sao bà dám!"

Lúc nãy Kiriko có vẻ đã ngồi im lặng nhưng thực tế thì cô ấy đang bị sức mạnh của Neiju buộc không được nói gì để tránh bất cứ điều gì khác được nói với Seina.

"Kiriko-san!... Cô nói vậy là sao?" Hakuren hỏi không biết chuyện gì đang xảy ra

“Lolibitch này có thể điều khiển ý thức tập thể! Cô ta đã sử dụng nó để kiểm soát chúng tôi. "

"Ồ, ra vậy..." Khi đã biết rõ tình hình, Hakuren nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

“Có vấn đề gì sao?”

“Ngài không thể tiếp tục gửi Seina-chan đi làm nhiệm vụ như thế này được… Ngài đang làm phiền em ấy. Sức chịu đựng tinh thần của Seina-chan rất mạnh nhưng em ấy chỉ có thể chịu đựng được bấy nhiêu thôi."

"Ta chỉ sử dụng sự bất hạnh của cậu ấy để giúp đỡ người khác mà thôi... "

"Seto-sama... đừng hành động như thể đó không phải là vấn đề lớn." Amane nói

"Bất kể cô nghĩ gì, ta... Không, thế giới sẽ không để Seina-dono là của các cô, các cô không thể chỉ sử dụng cậu ấy bất cứ khi nào mình muốn để đạt được chiến thắng mà không nghĩ đến sức khỏe của cậu ấy!"

"Nếu đó là những gì ngài định làm... thì ngài cũng có thể tính cả chúng tôi."  Gyokuren nói, mọi người đều nhìn chằm chằm vào Seto.

"Tốt thôi, ta sẽ lấy vật thay thế."

"Vật thay thế?"

Hiện tại Seina có 7 trợ lý, tất cả đều tài năng, nhưng Jurai và học viện có rất nhiều người tài năng có thể thay thế họ. Nhưng chỉ có một – Kiriko là không thể thay đổi được. Lịch sử lâu dài của cô ấy với Seina đã đảm bảo vị trí của cô ấy.

"Hah... ngài có thể để phần còn lại của chúng tôi ... nhưng chúc may mắn khi cố gắng loại bỏ Kiriko-san."

"Uhm, mẹ của Kiriko-sama thì sao ......"

"Đúng vậy, Mikami-dono, Kuisu và Minaho-chan rất muốn thế chỗ cho cô, ta cũng có thể nghĩ đến một vài người khác."

"Có thể ngài có thể thay thế chúng tôi trong các nhiệm vụ nhưng ngài không thể thay thế vị trí mà chúng tôi có với cậu ấy trong cuộc sống riêng tư của cậu ấy."

"Ta sẽ không chắc lắm về điều đó ... có thể nói thiết lập hiện tại mà chúng ta có bây giờ là lý tưởng nhất và ta nghĩ các cô có một điểm tốt .... Ta chỉ muốn nhìn thấy các cô vặn vẹo một chút.” Seto trở nên nghiêm túc.

“Seto-sama, bây giờ ngài đã vui vẻ với các cô gái rồi, ngài không nghĩ tốt nhất là nên giải quyết mối quan tâm của họ sao?” Neiju nói

"Đúng. Cô đã phát hiện ra điều gì về sức mạnh của Seina-dono?"

"Chà, ít nhất thì nó không giống với khả năng của tôi, ý thức của Seina-oniichan dường như không ảnh hưởng nhiều đến việc xác định dòng sự kiện."

"Đó là một giả thuyết, cô có phát hiện ra điều gì khác không?"

“Rõ ràng còn có những yếu tố khác đang diễn ra, nhưng không có gì đơn giản đến thế: dù đó là gì đi nữa, nó không liên quan gì đến những quyết định có ý thức của Seina-oniichan."

"Chà, vậy thì nó liên quan gì đến ..."

"Tôi vẫn chưa biết ... nhưng ít nhất thì nó không đáng để giữ Seina-oniichan dưới sự kiểm soát chặt chẽ."

"Ta hiểu rồi, vậy cô định làm gì bây giờ"

"Chà bây giờ những sát thủ của tôi đã bị xóa sổ và sự trưởng thành của tôi đã không còn bị giới hạn, tôi nghĩ tôi nên trở về nhà." Neiju nói

-------------

Một tàu container cỡ lớn đã được neo vào một bến tàu lớn. Bên ngoài trông giống như một con tàu container, nhưng bên trong nó là một con tàu bọc thép hạng nhất được trang bị các chức năng tương tự như một khách sạn di động hạng nhất dành cho khách VIP.

"Neiju-chan, xin lỗi vì đã gây ra cho em những rắc rối như vậy."

"Không, bây giờ em có thể tự tin về nước nhờ Onii-chan. Nhưng em rất buồn khi phải chia tay Fuku-chan ..." Lúc này Fuku đang ngủ trong phòng chờ.

Họ nghĩ là tốt hơn là không cho cô bé nhìn thấy Neiju gửi lời tạm biệt.

"Em đảm bảo chúng ta sẽ gặp lại nhau. Cho đến lúc đó, anh luôn có thể gọi cho em vào thời gian rảnh."

"Ồ, đúng vậy, hãy gọi cho anh khi em về đến nhà an toàn."

"Được rồi! À, quên mất... Onii-chan... Em có một việc đặc biệt là muốn hỏi anh... "Neeju nói và cô ấy có vẻ hơi ngại ngùng.

"Được? Đó là gì vậy, nếu có bất cứ điều gì em muốn, anh sẽ thử và làm điều đó cho em."

"Vậy thì, khi em lớn hơn anh sẽ lấy em chứ?" Đó là một yêu cầu rất ngây thơ đối với Seina.

(Con đó.... Con lolibitch đó... Cô ta định làm gì?) Các cô gái khác trở nên tức giận.

"Onii-chan! Có chuyện gì vậy?" Neeju rõ ràng đang rất buồn khi nhìn Seina bắt đầu khóc.

"Có phải em đã đưa ra một yêu cầu vô lý không? Em in lỗi ... Em, chỉ là ..."

"... Đây là lần đầu tiên... một cô gái đã nói với anh một điều như vậy... "

"Hả?"

"Vậy thì anh đoán là không còn cách nào khác rồi, chính xác là anh không thể nói không, ha ha."

"Onii-chan..."

"À ... Có vẻ như cô ta sẽ không được rời Melmas lần nữa đâu." Amane nói với Kiriko, người khẽ gật đầu.

"..............." đến mức đó Kiriko và những người khác cảm thấy nhẹ nhõm.

Khoảng hai mươi phút sau, một chiếc tàu container chở Neiju đến để đưa cô ấy về nhà Melmas và vấn đề Neiju kết hôn với Seina khi cô ấy lớn lên đã được quyết định.

------------

Bình luận (0)Facebook