• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 3 ー Buổi sáng của hai anh em

Độ dài 771 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-27 21:48:48

Sau khi dùng xong bữa trưa có chút muộn màng, tôi ngồi xuống chiếc sofa ngoài phòng khách, rồi xem TV.

「Ah, đúng rồi. Từ ngày mai Sara sẽ học chung trường cao trung với Haruki đó」

「Eh, Thật vậy ạ?」

Misakiーsan nói. 

「Un, mẹ đã nghĩ rằng mình sẽ có một khởi đầu mới」

Lúc này, Sara giải thích.

「Con hiểu rồi. Vậy thì, xin hãy chăm sóc em cả khi trên trường nữa nhé」

「Ừm」

Sara nói điều đó với một nụ cười tươi tắn.

※※※※※

7:30 buổi sáng ngày hôm sau, tôi bị chiếc đồng hồ đánh thức.

「Umm, sáng rồi sao, dậy thôi, nào…」

Tôi ra khỏi giường và đi xuống dưới phòng khách.

Có một lá thư ở trên bàn ăn.

『Mẹ đi làm nha, có lẽ mẹ sẽ không trở về trong một khoảng thời gian. Vậy nên chăm sóc con bé Sara cho mẹ với nhé. ーMẹー』

Đó là những gì được viết trong lá thư đó.

「Đầu tiên là cha, xong giờ lại đến mẹ. Hai người họ cưới nhau vì cái gì chứ…」

Tôi bước lên lầu để đánh thức Sara dậy trong khi lẩm bẩm những từ đó…

「Sara, dậy thôi nào. Trời sáng rồi」

Tôi gọi vừa gõ cửa phòng ẻm, nhưng không hề nhận được một hồi âm nào từ em ấy.

「Anh vào nhé」

Tôi nói như vậy và đưa tay của mình lên tay nắm cửa.

Khi tôi bước vào trong, vài thùng cát tông đã được mở nằm rải rác ở khắp nơi, nhưng tôi có thể nói rằng đây là phòng của một người con gái.

「Sara, dậy thôi nào, Em sẽ trễ học mất」

Tôi lắc nhẹ vai ẻm.

「Nー. Munya munya. Oniiーsan」

Em ấy bất ngờ ôm lấy đầu tôi và dúi nó xuống ngực mình.

「Ugh」

Ngực của em ấy không lớn, nhưng chúng cũng không hề nhỏ một chút nào. [note33249]

Cảm giác này, trước đây tôi chưa từng trải qua.

Trong thân tâm, tôi trở nên vô cùng rạo rực.

Bằng một cách nào đó, tôi đã thoát được khỏi vòng tay của Sara. [note33250]

「Thôi nào dậy đi thôiー!!」

Lúc này, tôi lắc bờ vai của em mạnh hơn một chút.

「Nー, a, oniーsan. Chào buổi sáng....」

Sara cuối cùng cũng bước được ra khỏi giường, ẻm đưa tay lên dịu mắt phải do còn mơ màng.

Trông có vẻ Sara không phải là một người hay dậy sớm.

Hình như em ấy không nhớ những gì vừa xảy ra.

Maa, với tôi mà nói, thì điều đó lại tốt hơn. [note33252]

「Ừm. Chào buổi sáng. Anh sẽ làm bữa sáng, vậy nên thay quần áo rồi xuống dưới nhé. Anh xin lỗi khi đã tự tiện đi vào phòng em khi không được cho phép」

「Em hiểu rồi. Chúng ta là anh em của nhau mà. Em không quan tâm đâu」[note33251]

「Cảm ơn em」

Sau khi nói như vậy, tôi rời khỏi phòng của Sara và bước xuống phòng khách.

「Cảm ơn anh khi đã gọi em dậy nhé」

Sara bước xuống dưới cầu thang với chiếc áo khoác đồng phục được được cầm ở một bên tay.

「Oh, em đã có đồng phục rồi sao?」

「Vâng, mẹ em hoàn thành việc này rất nhanh」

「Đúng là một viên chức cảnh sát ha. Đồ ăn của em đây」

Tôi mang ra vài chiếc bánh; món salad đơn giản; và coffee lên bàn ăn ngoài phòng khách.

Tôi sẽ không nấu khi chỉ có một mình; Nhưng tôi sẽ nấu cho người khác, và tôi có thể làm nó một cách hợp lý.

「Ano, Em, không uống được coffee…」

「Em không uống được sao, tệ quá nhỉ. vậy thì em dùng thứ này được không?」

Tôi lấy nước cam ép từ bên trong tủ lạnh ra.

「Vâng, vậy thì cho em xin nhé」

「Của em đây」

Tôi rót nước cam ép vào cốc rồi đặt nó xuống.

「Rồi, giờ ta ăn chứ」

「Vâng」

「「Itadakimasu」」

※※※※※

Sau khi dùng xong bữa sáng thì cũng đến giờ lên trường.

Tôi mặc đồng phục của mình vào

「Anh mặc đồng phục trông ngầu lắm, oniiーsan」

「Vậy sao? Sara cũng trông rất dễ thương trong bộ đồng phục nữa」

Khuôn mặt của Sara đỏ rực khi nghe tôi nói như vậy, Sau đó em ấy mặc chiếc áo khoác nỉ của mình vào, vậy là hoàn tất việc chuẩn bị lên trường.

ー~ー~ー~ー~ー~ー

Đôi lời từ thằng dịch:

Sáng nay khi tôi thức dậy, t thấy có chương 3 với 4 rồi, t nghĩ rằng hôm nay t có thể làm cả hai chương đấy. Nhưng sau khi trans xong chương 3 và check lại raw thì t mới thấy... nó là đ thể nào.

Mà dạo này cũng đang nghiện game công túa nên có thể sẽ ra muộn muộn, dẫu sao thì cũng càm ơn anh em đã nhấn vào cái bản dịch củ bùi này. <(")

Truyện được đăng duy nhất trên cổng hako cùng docln.

Trans: Haguri, Edit: Ha`u

Bình luận (0)Facebook