• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Mở đầu

Độ dài 4,641 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-12-25 11:30:05

“Ngươi lúc nào cũng xuất hiện vào chiều tối, cuối cùng thì cũng gặp được ngươi”

“Ờ, tôi cũng vậy”

Đáp lại lời cô gái là một thiếu niên mặc đồng phục học sinh đang dựa vào lang cang của sân thượng. Không nhìn rõ mặt do cậu đang chùm chiếc mũ của chiếc áo choàng mặc bên trong chiếc áo vest mỏng nên. Đứng cách vài mét, cậu thiếu niên đang nhìn chằm chằm cô gái đứng bên cạnh cửa của sân thượng.

“Người xuất hiện là đằng đó chứ. Bởi cô suốt ngày đuổi theo tôi đó. Khi nhận ra tôi lại có cảm giác khó chịu. Nó rất có hại cho tim đó”

“Đời nào mà anh lại có tim”

Xuất hiện trên sân thượng không một tiếng động, khi nhận ra thì cô gái đã ở trước cánh cửa của sân thượng. Có mặt ánh nhìn sắc bén và một đôi mắt to có màu sắc tố nhạt. Làn da trắng cùng với mái tóc đỏ thẫm. Tuy có cơ thể nhỏ và thấp nhưng bộ ngực lại rất phổng phao. Mặc bộ đồng phục phù thủy với cổ áo màu nâu đậm, đeo một chiếc nơ đỏ và cài chiếc cúc áo ở trên ngực. Cùng màu với màu nâu đó là chiếc váy ngắn, khoác trên người là chiếc áo khoác có màu của hoa anh đào nhìn giống như một tiên nữ. Bộ phù thủy phong cách Nhật Bản kỳ lạ, bộ trang phục kỳ lạ đó trông rất hợp với cô gái xinh đẹp này.

“Cầm theo thanh kiếm nhật to như vậy, cô có biết là đang có lệnh cấm mang theo kiếm không?”

“Đây không phải kiếm nhật, nó được gọi là Tachi”

 (Tachi: Là tiền thân của Katana nhưng có kích thước to hơn)

Đúng vậy, hơn nữa cô gái còn nắm chặt thanh kiếm dài bằng tay phải. Đó là một thanh kiếm đẹp có màu vàng, trông nó rất hợp với vẻ ngoài mang phong cách Nhật Bản của cô ấy.

“Nguy hiểm này nọ… Ta không muốn bị nói như vậy bởi một kẻ như ngươi, Oni”

“Không nên đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài. Phải vậy không, Thợ săn quỷ?”

Cậu thiếu niên bỏ cánh tay phải ra khỏi túi quần rồi nắm chặt nắm đấm.

“Quả đúng là vậy, tuy nhiên ngươi không phải con người ”

“Đừng để ý mấy chuyện nhỏ nhặt đó, cho dù sống cùng con người cũng không có rắc rối gì xảy ra đâu”

“Hình dạng đó là ngụy trang đúng không, khi nào người mới cho ta thấy hình dạng thật của mình”

“Tưởng gì, tôi không biết là cô muốn xem nó đến vậy đấy”

Cùng với tiếng cười phát ra cơ thể của cậu thiếu niên đã trở nên to lớn trong tức khắc. Trước mặt cô gái một con quái vật dị hình đã xuất hiện. Cơ thể dài vượt qua hai mét, cơ bắp cũng trở nên to lớn. Đồng phục, áo khoác cũng như quần đều rách tả tơi, cậu ấy đang cố che đi một bộ phận của cơ thể. 

Mái tóc bạc kéo dài đã che đi khuôn mặt của cậu ấy, thứ còn thấy chỉ còn chiếc răng nanh to lớn nho ra từ trong miệng. Khi vén mái tóc lên, ở trung tâm của mặt từ trái phải xuất hiện ba chiếc sừng dài. Vẫn có thể thấy được chiếc răng nanh ở dưới mái tóc không bị che bởi mái tóc bạc. Đó đích thực là hình dáng của “Quỷ” chứ không phải gì khác.

“Phiền cô phải đợi để tôi trở lại hình dạng này rồi, cô thực sự muốn chết đến thế sao?”

“Trong bao câu chuyện cổ tích, quái vật khổng lồ không bao giờ có cái kết chiến thắng cả”

Thanh kiếm cô gái dơ trước mặt phát ra ánh sáng màu đỏ nhạt. Khi vung thanh kiếm, nó được bao bọc bởi một ánh sáng kỳ lạ.

“Con cháu của ác ma, đến tên cũng không có [Quỷ ba sừng]. Ngươi còn định chạy trốn đến bao giờ?”

“Đằng đó cũng vậy, còn định đuổi tôi đến bao giờ nữa, Ichijou Shuri. Mãi mới có thể lẻn vào trường học vậy mà cô lại mò ra rồi tấn công tôi”

Quỷ ba sừng nở ra nụ cười kinh dị trên cái miệng lớn giống như bị xé toạc. 

(Đến rồi. Cuối cùng, Shuri cũng đến để giết mình)

Trong thâm tâm, cậu ấy vui đến mức muốn nhảy cưỡng lên. Quỷ ba sừng cũng có tên do cha mẹ đặt cho. Cậu không được phép nói điều đó ra, tên của cậu là Douki.

Không phải là Douki có ý định tự sát, chỉ đơn thuần là cậu muốn gặp Ichijou Shuri, cô gái cầm thanh kiếm và khoác trên mình chiếc áo choàng cổ xưa. Lý do cô ấy đến [Là để giết tôi] không còn là điều quan trọng. Nó vẫn còn hơn là không thể gặp được cô ấy.

Những người giết quỷ được gọi là Thợ săn quỷ. Trong thời đại hòa bình, võ giả đã tiêu diệt [Thuỷ tổ] được quỷ gọi là [Raikou]. Dòng máu của những thủy tổ đã bị tiêu diệt, những con quỷ thuộc quyến tộc đó không hẳn là đã biến mất hoàn toàn. Vài chục nghìn hoặc hơn thế số lượng quỷ vẫn đang lẻn vào và sinh sống tại thế giới này. Raikou có tuổi thọ dài tuy nhiên đó chỉ là so với loài người, cái chết là không thể né tránh. Tuy nhiên, tổ chức kế thừa ý chí của võ giả vẫn tiếp tục chiến đấu với loài quỷ. Trận chiến đã kéo dài suốt ngàn năm, thế giới đã thay đổi thành thời đại khoa học tuy nhiên cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.Ichijou Shuri là một trong những thợ săn quỷ. Mười tuổi đã ném bản thân vào trận chiến với quỷ, chưa một lần thất bại, là một người mạnh mẽ nhất định sẽ giết những con quỷ mà mình đã nhắm vào.

Từ lúc nào không hay cô đã tạo ra sự sợ hãi với quỷ với biệt danh “Bạch Sát Quỷ”

“Thiệt tình, đây là lần bao nhiêu rồi tôi chạm mặt với anh vậy”

“Fu fu, người được gọi là bạch sát quỷ, tuy nhiên từ trước đến giờ vẫn chưa thắng được tôi”

“Cũng chưa thua lần nào đó”

“Tôi cũng vậy”

Hai người lườm nhau tạo ra bầu không khí nồng nặc sát khí mạnh mẽ.

(Đã bao nhiêu năm rồi kể từ khi gặp Shuri nhỉ)

Douki vừa nhìn Shuri bằng ánh mắt sắc bén vừa nhớ lại quá khứ. Lần đầu đánh với Shuri là khi cô ấy mười ba tuổi. Kể từ khi đó đã ba năm trôi qua, Douki đã không biết bao nhiêu lần đánh đi đánh lại với cô ấy. Shuri vào lần đầu gặp mặt nhỏ nhắn hơn so với bây giờ và ngực cũng phẳng lỳ, hoàn toàn là một đứa trẻ.

Tuy có cơ thể trẻ con nhưng khi vung kiếm lại cho thấy sức mạnh giống như của quỷ thần. Douki đã khinh bỉ vẻ ngoài đó và bị ăn hành ngập mồm. Bằng cách nào đó cậu đã chạy thoát khỏi chỗ đó, tuy nhiên từ đó mối nhân duyên của Douki và Shuri đã bắt đầu.

Thực sự không biết đã chiến đấu với cô ấy bao nhiêu lần trong ba năm nay rồi nữa?

Cứ mỗi lần chạm mặt, cô ấy lại thay đổi như trông thấy. Shuri với cơ thể nhỏ nhắn đã có phần cao lên, ngực thì to lên một cách không thể tin nổi. Cô ấy đã săn được chín mươi chín con quỷ trong vòng ba năm với tư cách là thợ săn quỷ.

Kể từ khi gặp Douki vào năm mười ba tuổi, đã ba năm trôi qua. Đến ngày hôm nay Shuri đã mười sáu tuổi, cô vẫn tiếp tục chiến đấu với loài quỷ. Quỷ giết người, người săn quỷ. Quan hệ giữa người và quỷ là như vậy. Cả hai không thể hòa hợp, cứ gặp là giết.

“Mãi tôi mới giấu được thân rồi nhập học vậy mà, kiểu này lại phải chuyển trường rồi”

“Người than phải là tôi mới đúng, anh đừng có tạo hồ sơ giả rồi đi nhập học nữa có được không? Chẳng lẽ ngươi thích đi săn học sinh nữ đến vậy sao?”

Nhìn chằm chằm, ánh mắt sắc bén của Shuri phát sáng lên.

“Từ xưa những con quỷ các ngươi chỉ thích những thiếu nữ trong trắng. Nếu đột nhập vào trường học chắc hẳn các ngươi sẽ tìm được nó một cách dễ dàng nhỉ”

“Phì, thời nay thiếu nữ trong trắng, dễ thương còn ít lắm, tôi phải lựa chọn rất cẩn thận đó”

“Làm cách nào để anh có thể biết cơ chứ? Dựa vào hoàn cảnh…”

“Đợi đã, cũng chẳng phải là tôi dùng chiêu trò gì đâu! Chỉ cần nhìn là biết ngay thôi. Ah...Cô vẫn còn trinh đúng chứ”

“Khiêu dâm, quấy rối. Bộ trong loài quỷ không có khái niệm tuân thủ luật pháp sao?”

“...Ngược lại, tôi nghĩ là có đó?”

Nhìn vào hình dạng dị hình kia thì làm sao tìm thấy sự tuân thủ trong đó. Nói là vậy, nhưng Douki đã sám hối trong im lặng vì những gì mình đã nói. 

“Đại khái thì, thiếu nữ hay là gái mất trinh, quỷ sẽ không ăn con người. Ở thời đại này cũng có những chuyện như vậy đó, tuy nhiên lúc này thì khác. Cô cũng biết nó mà”

“Không ăn… nhưng loài quỷ vẫn giết con người”

“Đúng vậy, tuy không ăn thịt nhưng hành động muốn giết người thì không hề biến mất”

Thay cho sự đánh mất sự thèm ăn với con người thì thay vào đó là việc giết người. Quỷ sát nhân đứng như nghĩa đen, đó không phải là chuyện đùa đối với con người kẻ là mục tiêu của loài quỷ.

“Tất cả loài quỷ đều bị lời nguyền từ thủy tổ bị tiêu diệt bởi Raikou đó”

“Bị tiêu diệt, ngoài ra còn bị phong ấn, yểm lời nguyền nên con cháu như vậy. Thật không hiểu nổi suy nghĩ của loài quỷ”

“Đáng tiếc là, bọn này cũng chẳng hiểu nổi suy nghĩ của thủy tổ. Tuy nhiên, có một sự thật là tổ tiên của tôi đã yểm lời nguyền lên con cháu. Nó bắt chúng tôi tiêu diệt con cháu mang dòng máu của ngài Raikou”

Thủy tổ đã thất bại trước Raikou, những mảnh cơ thể cũng như cổ đều đã bị phong ấn. Ngay cả vậy thủy tổ vẫn không biến mất, những oán niệm với Raikou và con cháu của ngài đã được gửi đến con cháu của hắn ta. Ngày cả khi bị cắt cổ, cơ thể bị phong ấn nhưng vẫn có thể truyền đạt mệnh lệnh trả thù đến với tất cả loài quỷ. Chúng tôi đã mất đi sự thèm ăn đối với con người nhưng thay vào đó là sát ý với những Raikou được sinh ra.

“...Anh có ý định trả thù không”

“Không hề, đó là câu chuyện ngàn năm trước rồi. Tuy nhiên, tôi nói đó là lời nguyền đúng chứ? Ý chí của loài quỷ không liên quan, chúng tôi buộc phải giết những con cháu của Raikou”

Sự thật là phần lớn quỷ chúng tôi không còn căm hận Raikou nữa.Nghìn năm trước, sau khi thủy tổ bị Raikou tiêu diệt loài quỷ căm hận Raikou đến xương tủy, tuy nhiên dù sao thì thời gian đã trôi qua rất nhiều. Đối tượng nhận sự căm hận là Raikou đã quá xa vời. Ngay cả như vậy, loài quỷ vẫn không ngừng săn đuổi những thợ săn quỷ con cháu của Raikou. Lời nguyền từ thủy tổ trôi qua ngàn năm vẫn không biến mất, nó vẫn tiếp tục chi phối loài quỷ chúng tôi. Tuy nhiên, có một ngoại lệ

“Chẳng phải vẫn những thợ săn quỷ vẫn tiếp tục săn lùng quỷ đó sao? Chúng tìm kiếm và tiêu diệt tận gốc rễ. Là một đám cố chấp?”

“Bởi đó là mệnh lệnh kế thừa từ ngài Raikou, chiến đấu để bảo vệ mọi người”

“Mệnh lệnh tối cao sao? Cho nên là cả tôi và cô đều không thể không chiến đấu”

Vốn dĩ kẻ phá hủy thế giới này là quỷ, con người chiến đấu chỉ để bảo vệ nó. Cũng giống như con người ăn cá hay chim, quỷ cũng chỉ là ăn những thứ mà bản thân nên ăn. Tuy nhiên, Douki không có hứng với việc chiến tranh đã bắt đầu. Nghìn năm trước cũng vậy bây giờ cũng vậy.

“Thợ săn quỷ là tồn tại để tiêu diệt loài quỷ. Nhận tiện thì, quỷ… À không, Anh thực sự không ăn thịt người sao?”

Đột nhiên, Shuri hoài nghi về ánh mắt của Douki và đặt câu hỏi. Cho dù biết nhưng không ai là không nghi ngờ, Shuri đang có một ánh mắt như vậy.

“Tất nhiên là không rồi, suất cơm gừng nứng của Yakyuken còn ngon hơn”

“Quả đúng là vậy, một tuần tôi cũng ăn tận năm lần”

“Cô là khách quen sao?”

Có vẻ như sở thích ăn uống của Douki giống với cô gái này.

“À, không, vấn đề ăn uống của anh không quan trọng”

Khụ khụ, có vẻ như Shuri cố tình ho để đổi chủ đề

“Nói thế đủ rồi, tôi không có ý định sẽ cúng đồ ăn yêu thích của anh cho anh đâu”

“Người ta nói người chết mà không được thờ cúng sẽ trở thành quỷ đó”

“Tổ chức của tôi có một Miko rất giỏi. Hãy để cô ấy thanh tẩy cái cổ đó của anh”

“Hể, Miko sao? Có dễ thương không? Nếu có ảnh cho tôi xem được không? Nếu được cho tôi xin địa chỉ liên lạc được không?”

“Hả?”

Shuri nâng hàm nên và hướng tầm nhìn như thể đang nhìn xuống dưới.

“Không biết bao nhiêu lần chúng ta gặp nhau rồi vậy mà anh chưa bao giờ hỏi địa chỉ liên lạc của tôi…”

“Chuyện đó, nếu có thể tôi muốn…”

Hai người nói lí nhí gì đó trong miệng rồi sau tiếng thở dài cả hai ngẩng mặt lên.

“M-Miko hay gì cũng kệ. Tôi khác với tổ tiên của mình. Tôi không có ý định sẽ đưa cái cổ này ra đâu”

Cả Douki và Shuri cùng lúc tạo ra sát khí vào đối phương. Sát khí tỏa ra bởi cả hai đã trở thành áp lực, Douki và Shuri không thể không bước lên.

“Bỏ qua việc địa chỉ liên lạc, chẳng phải tôi cứ xuất hiện ở đâu là cô lại mò tới còn gì?”

“Bởi vì tôi muốn nhanh chóng kết thúc chuyện này. Tôi không có rảnh đâu. Con cháu của thủy tổ, nếu tiêu diệt được vua quỷ là anh thì sứ mệnh của tôi sẽ kết thúc”

“Tôi chưa từng tự xưng mình là vua bao giờ cả. Trông cứ như thằng ngốc vậy, xưng vua này nọ”

“Tuy nhiên, anh chính là con cháu duy nhất của thủy tổ”

Đúng vậy, thủy tổ đã bị phong ấn nhưng đã để lại rất nhiều con. Máu thịt của thủy tổ trong nghìn năm qua đang dần tuyệt diệt, Douki là con cháu cuối cùng.

“Nếu giết được anh mọi chuyện sẽ kết thúc, chúng tôi những người thừa kế ý chí của Raikou sống đến bây giờ là vì điều đó”

“Ý chí của Raikou sao? Tự ý coi quỷ là loài xấu xa, bọn tôi thỏa mãn sau khi coi mình là đồng minh của chính nghĩa, tuy nhiên”

“Cho dù có là quái vật đi nữa, tôi không thể chìm đắm vào chính nghĩa rồi giết người tôi không căm hận được”

“……Hể? Cô, không căm hận quỷ sao?”

“Tôi không có nghĩa vụ phải giải thích chuyện đó cho anh”

“Cũng đúng. Tôi mà hỏi nhiều quá có khi bị giết mất”

Douki không muốn đào sâu vào chuyện đó nữa.

(Nếu không bị ghét có thể sẽ có cơ hội để mình làm thân với Shuri)

Nghe nói ở trong thợ săn quỷ có rất nhiều người bị quỷ giết mất gia đình và bạn bè. Bản thân Douki thì chưa từng giết một ai cho đến bây giờ. Vốn dĩ ban đầu chỉ có Shuri nhắm đến tính mạng của Douki, kể từ đó cậu chị cô ấy nhắm vào suốt, có thể nói do vậy nên cậu không có thời gian để đi giết người khác.

“Tuy nhiên, nếu hỏi địa chỉ của anh tôi sẽ đỡ phải tốn công chạy vòng quanh để đi tìm. Không, ngay tại đây bây giờ tôi sẽ không để anh chạy thoát”

(Gã này, nếu biến mất thì sẽ tốn đến hai hoặc ba tháng để tìm ra. Sẽ rất buồn khi không thể gặp trong một khoảng thời gian dài như vậy. Không phải, thanh kiếm này sẽ cấu xé con mồi bởi dòng máu này)

“.........?”

Douki có vẻ như thắc mắc gì đó. Bởi vì đã nhìn thấy khuôn mặt của Shuri trong khoảnh khắc đã trở nên ửng đỏ.

“Làm gì mà nhìn mặt người ta chằm chằm vậy?”

“Chỉ là tôi nghĩ là tôi đã nhìn chán mặt cô rồi. Hôm nay có vẻ sẽ là lần cuối tôi thấy nó”

“Tôi thì không nghĩ vậy, bởi tôi sẽ mang cái cổ của anh về và phong ấn nó”

“Vì đã quen biết trong thời gian dài nên tôi cảnh báo cô, Shuri. Cho dù có cắt được cổ của tôi thì cũng chớ mà lơ là cảnh giác”

Quỷ có sinh mệnh rất mạnh mẽ, tuy nhiên không phải là hoàn toàn bất tử. Bằng chứng đó là vô số những con quỷ bị thợ săn quỷ giết chết. Mặt khác, cho dù bị cắt cổ nhưng không chết đó cũng là sự thật.

“Đúng là vậy. Nghe nói tuy thủy tổ đã bị chém cổ nhưng vẫn có thể cắn vào áo giáp của Raikou”

“Tổ tiên bọn này rất lì đòn, kế thừa dòng máu đó thì tôi cũng không phải dạng vừa đâu. Nên nhớ cẩn thận đó”

Tuy nói vậy nhưng chỉ có thủy tổ là con quỷ đặc biệt. Những con quỷ hạ cấp sẽ chết nếu nhận sát thương lớn từ phía con người, những cá thể mạnh mẽ cho dù có bị tứ mã phanh thây cũng không thể chết. Thành thật, bản thân Douki cũng không biết mức độ nào mới có thể giết cậu. Bởi cậu chưa từng thử bao giờ. 

“Được quỷ cảnh báo, tôi thực sự mất tư cách làm thợ săn”

Shuri cho thấy sự khó chịu khi nói ra điều đó.

(Con quỷ này nếu còn mỗi cổ mà vẫn còn sống thì……T-tức là có thể hôn sao?)

“.........!”

“G-gì vậy?”

Do đột nhiên Shuri lắc đầu lia lịa, Douki bất ngờ đến mức nhảy đứng lên. Không chỉ không để ý đến kẻ địch ở phía trước lại còn hành động quá thiếu đi sự phòng vệ.

“Không có gì cả”

Nghiêm túc lại, Shuri chỉnh lại biểu cảm của mình.

“Để xem có chết hay không, chỉ cần chém bay cổ là biết ngay thôi. Đến lúc bắt đầu rồi?”

“.........”

Không. mình muốn nói chuyện thêm nữa. Dùng những lời thoại kinh tởm như vậy, Douki mãi mới có thể thấu hiểu. Không phải là tôi muốn giao chiến với Shuri hay gì đâu. Ngược lại là hoàn toàn không muốn. Không biết bao nhiêu lần chiến đấu với Shuri rồi, cả hai cũng gây thương tích cho nhau vô số. Ngay cả vậy Douki không còn muốn gây thương tích nên làn da trắng sáng đó của Shuri nữa.

“Đến đó thôi, Ichijou Shuri”

“Quỷ vương đã hoàn thành vai trò là mồi nhử rất tốt, là ngài Quỷ vương mới đúng”

“Quả nhiên là con cháu của thủy tổ, là con mồi tuyệt vời nhất để dụ dòng máu của Raikou”

Từ lúc nào không hay xuất hiện ba con quỷ trên sân thượng. Tỏa ra dấu hiệu đáng ngại, chúng bao quanh phía sau và trái phải của Shuri. Tất cả đều che mặt bằng mặt chiếc mặt lạ màu trắng và mặc một bộ Kimono màu đen, rất khó để phân biệt hình dạng của bọn chúng.

Có vẻ như nhân lúc Douki và Shuri mải mê nói chuyện thì bọn chúng đã xóa sự hiện diện rồi lẻn tới. 

“.....Gì vậy hả, các ngươi lợi dụng ta sao?”

Ở trong loài quỷ, chúng trực thuộc bang hội Ibara, một nhóm đặc biệt hiếu chiến. Thành viên của bang hội Ibara đang dần mở rộng cuộc chiến với những thợ săn quỷ một cách quyết liệt. 

“Con ả đó, Ichijou Shuri là kẻ đã lấy đi mạng sống của chín mươi chín anh em bon ta, là kẻ thù không đội trời chung”

“Hơn nữa còn là trực hệ duy nhất của Raikou và là kiệt tác mạnh nhất của thợ săn quỷ”

“Nếu bắt được con ả này sẽ có vô số con quỷ muốn giết nó”

Bên dưới mặt lạ ba con quỷ liếm lưỡi một cách thèm thuồng, Douki hiểu rõ điều đó. Ít nhiều thì quỷ của thời đại này đã quên đi cơn thèm khát đối với máu thịt của con người. Tuy nhiên

“Các ngươi nói dối, kẻ thù của anh em hay cái mẹ gì đều không quan trọng? Các ngươi chỉ là muốn giết cô gái này đúng không?”

Sự chỉ trách của Douki đâm thẳng vào tim đen của bọn chúng tuy nhiên ba tên thuộc bang hội Ibara chỉ cười một cách lạnh nhạt. Kẻ muốn giết con cháu của Raikou là loài quỷ. Đặc biệt là những người có dòng máu gần với Raikou, hàng động của loài quỷ sẽ trở nên mãnh liệt hơn với những thợ săn quỷ mạnh mẽ. Đến mức đánh thức cả cơn thèm ăn thứ đã bị lãng quên ở trong quá khứ. Bắt rồi giết, cùng là quỷ nhưng nhìn từ Douki đó là sự man rợ đến kinh tởm.

“Đủ rồi, ngài quỷ vương. Chúng tôi sẽ kết thúc ả ta”

“Ha ha, ngươi không thích phần thịt của Ichijou Shuri được chia cho mình bị giảm xuống chứ gì”

“Kiệt tác mạnh nhất hay gì tao đếch quan tâm, có vẻ sẽ thú vị đây. Tao không muốn ngài vua đây cản trở đâu”

“......Thích làm gì thì làm, tuy nhiên nếu các ngươi lơ là người bị ăn sẽ là các ngươi đó”

Douki thì thầm vào tai bọn chúng. Tính hiếu chiến của bang hội Ibara nếu có ai cản trở việc trả thù cho dù cùng là quỷ thì chúng vẫn trừ khử không thương tiếc. Giả sư cho dù có là quỷ vương đi chăng nữa. Không, bang hội Ibara là bang phái có mối căm hận đặc biệt với thủy tổ. Có đáng kể quỷ căm hận thủy tổ vì đã thất bại trước Raikou. Bọn chúng cũng đang chờ đợi cơ hội để có thể lấy mạng Douki. Hợp tác với bọn chúng ở đây không phải là thượng sách.

“......Xin lỗi nha, Shuri. Có kẻ phá đám rồi”

Douki đã quay lưng lại với phía Shuri.

“Đợi đã!”

“……Gì nữa”

“Tôi có một chuyện muốn hỏi anh”

Giọng nói của Shuri cho thấy cho dù có bị ba tên dồn vào đường cùng cũng không có một chút dao động. Có vẻ như cô ấy hoàn toàn không để ý đến ba tên đó.

“Trận chiến trước đây như mọi khi anh đã có thể chạy thoát thành công. Tuy nhiên, lúc đó anh đang nói dở điều gì đó rất kỳ lạ. Cái đó rốt cuộc có ý nghĩa gì?”

“.........”

Douki không thể trả lời. Điều Shuri nói là “Chuyện gì đó rất lạ” là sao, có manh mối cho điều đó. 

Nếu tôi được sinh ra là con người, tôi sẽ cùng cô…

Làm thế nào để tiếp tục sau đó khi nói ra đây,, bản thân cậu biết rõ điều đó. Cho nên là cậu đã nuốt lại những lời đó. Không được phán đoán sai lầm, cô gái tên Shuri này là kẻ địch. Những lời nói cảm xúc vô nghĩa không nên được nói ra. Douki hướng lên lang cang của sân thượng trong khi không thể trả lời. Bang hội Ibara cũng là kẻ địch. Nếu còn ở lại bản thân Douki cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Douki là người hiểu rõ nhất sức mạnh của Ichijou Shuri hơn bất cứ ai. Tuy nhiên đó là trong trận chiến đối kháng, cho dù mạnh đến đâu nếu đối phương đông hơn cơ hội chiến sẽ xa dần. Ngay cả thủy tổ của quỷ kẻ mạnh nhất cũng đã bị chém cổ bởi Raikou và những đồng đội khi bị bao vây. Cho nên là

“Phù, cái đám Ibara này không đủ để tập luyện”

Douki vẫy tay liên tục để phủi bụi. Xung quanh cậu ấy là ba tên bang hội Ibara nằm la liệt. Nói là quỷ nhưng không cần phải dùng gậy sắt. Không cần thiết phải cầm vác theo mấy vũ khí kim loại, những chiếc răng nanh sắc bén cùng móng vuốt là những vũ khí mạnh nhất rồi.

Douki không dùng móng vuốt hay răng nanh mà chỉ dùng cây gậy đã có thể hạ được chúng trong vài giây. Ba tên bang hội Ibara do không đề phòng Douki nên đã bị hạ gục nhanh chóng. Hành động của Douki giống như phản bội lại loài quỷ. Tuy nhiên Douki không thể dương mắt đứng nhìn Shuri gặp nguy hiểm. Bởi vì, tại vì không thể sao. 

“Tại sao anh lại làm như vậy?”

“Không cử cộng được rồi sao. Đúng là cái đám chỉ được cái mồm, thật thảm hại”

“Cái đám mặc đồ đen đó đã được thợ săn quỷ cảnh báo về chúng. Đã có không biết bao nhiêu những thợ săn quỷ ưu tú bị giết bởi chúng rồi”

“Hửm, kẻ thảm hại không chỉ có quỷ nhỉ. Thợ săn quỷ cũng đang yếu đi trong cái thời đại hòa bình này sao?”

“Tôi khác họ”

“Có thể vậy”

“Thế, tại sao anh lại cứu tôi”

Shuri hạ tay đang cầm thanh kiếm xuống. Vẫn còn ba tên quái vật vừa bị cho ăn đập ở đây vậy mà, thả lỏng cảnh giác sớm quá rồi đó.

“Cứu sao? Đừng có hiểu lầm, con người”

Cùng với âm thanh xì xì làn khói trắng bốc ra từ cơ thể Douki, cơ thể cậu đã nhỏ lại đi. Làn khói trắng bốc nên và bao bọc lấy cơ thể của Douki, vào khoảnh khắc tiếp theo

“.....Thật là tiện lợi”

“Quỷ có thể dùng kỹ thuật biến hóa cũng giống như việc thở vậy”

Douki đã quay trở lại hình dạng mặc chiếc áo trùm đầu và bộ đồng phục học sinh. Thứ duy nhất khác đó là chiếc mũ trùm đầu đã bị tuột ra. Tuy nhiên, không có ánh sáng ở trên sân thượng, cả trăng và sao đều không có nên mọi thứ tối đen. Nên Shuri hoàn toàn không nhìn thấy mặt của Douki.

“Thế? điều tôi hiểu lầm là gì?”

“Cô hiểu rõ nó mà, quỷ sẽ không bao giờ bảo vệ con người”

“Đúng vậy, chưa bao giờ tôi nghe chuyện quỷ mà lại cứu người”

“Tuy nhiên, tôi sẽ gặp rắc rối nếu cô chết”

“Tại sao?”

Shuri nhìn chằm chằm vào mặt của Douki.

“Quỷ giết người bằng lời nguyền, giết những người kế thừa dòng máu của Raikou, tuy nhiên tôi thì khác. Tôi quyết định đối phương mà mình nên chiến đấu. Tôi đã quyết định rằng cô là người đó”

Con quỷ duy nhất không chịu lời nguyền của thủy tổ đó là Douki. Kể từ khi gặp Shuri lần đầu, Douki chưa một lần nào sẽ nghĩ sẽ giết cô ấy. Không, ngược lại kể từ ngày hai người đánh nhau lần đầu đến tận bây giờ…

“Cho nên là, tôi sẽ không để bất kỳ ai giết cô”

Shuri đã sửng sốt và làm rơi mất thanh kiếm. Douki vừa nhìn chằm chằm vào con ngươi của Shuri vừa hút sâu…

“Người đánh bại cô sẽ là tôi!”

Bình luận (0)Facebook