• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chap 3.5

Độ dài 3,548 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-06-25 09:30:52

-----------------------------------------

“Chắc là tại…. vì (tên đó đúng là thứ đần độn mà) mình vẫn chưa đủ tốt chăng?”

Ớ ầu, có vẻ cảm biến với phái nữ của tôi đang phản ứng. Đây là kiểu thoại sẽ được thốt ra bởi mấy cô diễn viên đóng vai nữ chính mang số phận bi thương, làm cho kẻ khác biến thành vai phản diện. Phải nói rằng cô ấy quá thông minh. Vẫn cứ là dễ thương ở mọi thời điểm, Aizawa. Cơ mà tôi chắc mẩm rằng Ashida cũng biết thừa chuyện gì đang diễn ra rồi. Phán đoán của cổ phải gấp tôi hằng tá lần.

“Hừm, cậu mạnh mẽ thiệt đó. Tên bồ cũ của cậu đúng là thứ tồi tệ nhất.”

“Ư-Ừm~”

Tôi hiểu rằng, mọi thứ đều đúng như những gì tôi kỳ vọng nó sẽ xảy ra, nhưng …. Vừa rồi không phải là một đòn tấn công trực diện hơi quá đà sao? Tưởng tượng như việc bạn thêm một lớp trang điểm tệ hại trên một lớp nền còn tệ hại hơn nữa. Chắc là con gái sẽ không hề kiềm lòng lại khi nói xấu tụi con trai đâu nhỉ.

“Nhưng mà nè, giờ cậu đã có Sajoucchi cạnh bên rồi, vậy nên mọi thứ sẽ ổn thôi! Đừng vương vấn tên bội bạc kia nữa, và cùng Sajoucchi đi tìm hạnh phúc đi!”

“…….”

“K-Kei….!” Natsukawa nắm chặt lấy vai của Ashida, vì sợ rằng cô ấy vừa đi quá giới hạn về việc này.

Còn với Aizawa, người đang phải hứng chịu những lời nói xấu về bạn trai cũ của mình, đã nhắm chặt đôi mắt của mình, cùng đôi vai run rẩy. Chẳng nhẽ cô ấy đang hối hận vì đã thốt ra những lời nói đầy tự cao và dũng cảm khi nãy…..? Tôi không thể hiểu được, nhưng tôi dám chắc chắn. Rằng Natsukawa là một tiên nữ giáng trần. Yup, phần này thì tôi không bao giờ sai được.

“— — như vậy.”

“Hả?”

“Đừng có nói xấu về bạn trai cũ của mình như vậy được không?” Aizawa rốt cục cũng mở miệng, thẳng thừng trừng mắt lên với Ashida.

Hiếm thật, cô ấy không còn dùng chất giọng hồn nhiên vui vẻ mọi khi, tôi phải nói là cô ấy đang thực sự nghiêm túc. Vậy đây là những cảm xúc thầm kín của cô ấy? Kết thúc dứt khoát với những gì muốn nói, Aizawa lập tức rời khỏi lớp tôi, mà bỏ qua cả việc tìm tôi để nói chuyện. Ủa thế là cổ đến chỉ để áp bộ ngực ấy vào bờ lưng này ư? Lý tưởng sống của tôi đang dần trở nên phong phú đó…… 

“Ông không định đuổi theo cô ấy à, Sajocchi~?”

“Không đâu, sợ chết ra ấy chứ.”

“Đồ con gà này…. Cơ mà, tôi nghĩ là ông quyết định đúng trong lần này.”

“……….”

Tôi thích Aizawa chỉ bởi cổ dễ thương mà thôi. Nhưng, tôi không nghĩ nó thuộc phạm trù lãng mạn hay gì cả, tôi luôn xem nó là phần thưởng khi có một cô gái đáng yêu như Aizawa lại để ý đến sự tồn tại của tôi. Tôi cũng không hề lên kế hoạch thực hiện những điều sẽ làm tôi tổn thương trong mối quan hệ này chỉ bởi lợi ích của cô ấy.

Điều đó có nghĩa, nếu tôi cứ để mọi thứ như bây giờ, tôi rồi sẽ mãi bị bó buộc trong mớ rắc rối mệt mỏi này. Và Ashida cũng không cần thiết phải nhúng tay vào nữa. Suy nghĩ một cách thực tế, cứ im lặng để mặc mọi chuyển trôi qua như vậy không phải là ý tưởng hay ho cho lắm.

Cơ mà, phải cảm ơn Ashida, tôi đã biết được rằng Aizawa ít nhất chưa từng nghĩ xấu về Arimura-senpai. Chứ nếu không, cô ấy đã không đứng ra bảo vệ cho anh ta giống vừa rồi. Với góc nhìn của tôi, để xử lý vụ lằng nhằng này là hoàn toàn có thể.

*

Giờ nghỉ trưa lại đến. Và đúng như dự tính, Aizawa không hề đi tới lớp tôi nữa. Tuy nhiên, tôi tiến thẳng đến túp lều nhỏ phía sau trường thay vì dành thời gian quan tâm nó. Hình như lời cầu nguyện của tôi đã trở thành hiện thực, khi thấy được Aizawa đang bần thần ở đó mà không động chạm vào bữa trưa. Ây dà dà, cô ấy đang đợi tôi kìa! ….. Khỉ thật, giết tôi đi cho rồi.

“Xin lỗi vì con quỉ *Shudra* kia nhé.”

“S-Shudra?” Aizawa mở to hai mắt tỏ vẻ khó hiểu, đồng thời nhìn chằm chằm vào tôi.

Cute quá đáng. Sao tên Arimura đó dám để mắt tới một cô nàng khác chứ. À quên, chúng ta đang nói về Natsukawa Aika cơ mà, nên có lẽ tôi sẽ tha thứ cho anh ta. Tôi cũng chẳng biết bắt đầu với Aizawa từ đoạn nào nữa.

Vẫn là thói quen mọi khi, tôi giữ khoảng cách giữa hai đứa và ngồi xuống gần Aizawa. Cô ấy không còn tinh nghịch nữa, chỉ ngồi đó trong im lặng. Mới vài giờ trôi qua thôi, tôi chưa từng tưởng tượng ra rằng Aizawa nghiêm túc sẽ trông như nào so với hình tượng hàng ngày.

“…Nè, Sajou-kun. Khi cậu đi chung với mình, cậu chưa bao giờ nói về Natsikawa-san, nhỉ.”

“Mình được dạy bảo rằng khi đang ở cùng một người con gái, không nên nói lung tung về những cô nàng khác.”

“Fufu, người đã chỉ cho cậu điều này hẳn phải rất sáng suốt đó.” Aizawa cười nhạt, phản ứng lại  với trò đùa của tôi.

Đúng là trong chuyện này chỉ có tôi là người nghi ngờ Aizawa, nhưng với ánh nhìn lướt qua lúc nãy, cô ấy như đang toả ra ánh hào quang của một nữ thần (Ngoài Natsukawa). Sao mà cổ có thể khiến tôi kính nể vậy? Không công bằng chút nào.

“Nhưng, cậu thích cô ấy mà, phải chứ?”

“Cậu biết rồi à.”

“Làm gì có ai không biết chuyện đó được. Hai cậu lúc nào cũng kè kè với nhau.”

“Ưgh…..”

Đừng nói thế. Những lời đó khiến mình bị ảnh hưởng ghê lắm đó. Là một ký ức đáng buồn đã qua mà mình không còn muốn nhắc lại chúng thêm bất cứ lần nào. Nên là, làm ơn đừng…. Lúc này đây, tôi chỉ là một fan luôn ủng hộ cô ấy hết mình, nên mọi vấn đề đã được giải quyết. Chẳng thể chờ nổi để mua vé cho đại nhạc hội của Natsukawa.

“Mình thì lại chắc chắn rằng rất nhiều người biết chuyện của cậu và tên bạn trai cũ kia đấy , Aizawa.”

“Biết mà… Hẳn vậy rồi.”

Riêng tôi thì éo hề, phải, thế nên giờ tôi không biết làm sao để tỏ ra ngầu với câu nói vừa rồi. Lúc ấy, tâm trí tôi chỉ hướng duy nhất về một mình Natsukawa giữa muôn vàn người. Ánh mắt này chỉ để tâm đến một cô gái duy nhất mà thôi…. Một kiểu tình cảm trớ trêu khi lỡ dây vào.

….Mà sao cũng được, Xem xét lại tính hình hiện tại đã. Aizawa vẫn chưa thể nào quên Arimura-senpai. Nói không phải chứ, tôi thấy cô ấy vẫn còn yêu anh ta nhiều lắm. Trước đó, cô ấy lại là người nói lời chia tay với Arimura-senpai. Và, từ chính miệng của Arimura-senpai, tôi nghe rõ ràng từng chữ rằng anh ta đang cảm nắng ‘Natsukawa của năm Nhất’. Mọi việc chắc chắn bắt đầu từ lời vạ miệng đó.

Aizawa và Arimura-senpai từng là cặp đôi hoàn hảo. Cho đến một ngày, Arimura-senpai lỡ phải lòng Natsukawa từ ánh nhìn đầu tiên. Thực sự tôi chẳng thể trách anh ta vì lý do đó, Natsukawa xinh đẹp, và có một nhân cách trên cả tuyệt vời. Thế là, Aizawa phát hiện được, và cãi nhau một trận ra trò với senpai, cuối cùng là đặt dấu chấm hết bằng việc chia tay anh ta, dù cho cảm xúc của cô ấy dành cho anh vẫn không hề thay đổi.

Cô ấy chắc phải tức lắm, khi nghĩ đến việc senpai thậm chí sẽ không còn để mắt đến cô nữa.Cùng lúc đó, Arimura-senpai cũng nhận thức được sự hèn mọn của chính mình, nên chủ động chấp nhận đề nghị của Aizawa. Nó cũng dẫn đến hệ luỵ cho những hành động dạo gần đây của cô ấy. Và dù mọi thứ tôi đang nói trên chỉ là suy đoán.

Mặt khác, nó cũng khiến Aizawa Rena hình thành nên sự thù ghét với Natsukawa Aika. Cũng là lý do mà cô ấy tìm đến tôi, người luôn túc trực bên Natsukwa. Aizawa đã nhầm việc chúng tôi là một cặp, và cố gắng giành lấy tôi. Với nhìn nhận của cổ, có vẻ tôi là một đứa tầm thường và dễ dụ. Thử nhìn vào thành quả xem, kế hoạch đó khá thành công đấy.

Tại sao cô ấy không thể thực sự chú tâm, và thử cố gắng một cách mơ hồ như vậy, cũng chỉ vì nó là cùng một lý do với chuyện của tôi và Natsukawa. Aizawa chỉ ngắm nhìn mỗi Arimura-senpai. Những mối quan hệ khác có hay không, không quan trọng.

Với việc chiếm lấy tôi, chắc kế hoạch của cô ấy là khiến Natsukawa AIka đau khổ và buồn bã. Rồi đến bước cuối, sẽ đá luôn cả tôi đi, kết thúc kế hoạch trả thù hoàn hảo đã dựng ra, làm cho mớ quan hệ này trở nên lùng bùng rối rắm.

“Mình biết là cậu không hề quan tâm tới mình nhiều như vậy, Sajou-kun….. Vì cậu đã có Natsukawa-san rồi nhỉ.”

“……..”

Lời than vãn ấy như nói lên Aizawa đã bỏ cuộc. Bởi cô ấy cũng có một người mà cô ấy yêu hết mình, biết rằng có cố cách mấy cũng chẳng thể khiến tôi thay đổi tình cảm này được. Có lẽ Aizawa đã cố dùng kinh nghiệm yêu đương của mình để đọc vị trái tim tôi nhưng không thành. Nói thật, đã có lúc tôi dao động vì cô ấy.

Câu hỏi đặt ra, từ giờ tôi sẽ phải đối diện với cô ấy như thế nào? Tránh xa khỏi cô ấy là một đòi hỏi hơi quá mức với một kẻ tầm thường như tôi. Giá mà tôi không bận tâm chuyện này đi, tôi đúng là một thằng thiếu quyết đoán đang nỗ lực giúp mọi người tìm được bến bờ hạnh phúc. Bạn đang nghĩ gì thế? Tôi thì sao ư? Chính tôi cũng không biết.

Tôi, một nam sinh A, có thể làm gì bây giờ? Tôi không biết. Tôi đã làm những gì cho đến hiện tại? Mải miết bám theo Natsukawa. Thảm hại quá, hử. Thứ không có chút kinh nghiệm tình trường nào như tôi, làm gì có quyền lên lớp người khác chứ. Tôi thậm chí còn không phải một người đặc biệt với ai đó. Cách duy nhất để đương đầu với chuyện này, chỉ có thể là sử dụng mọi thứ tôi sẵn có mà thôi.

“….”

Phải rồi, hay là tôi sẽ kéo cả Aizawa vào ‘đầm lầy không đáy’ mang tên Natsukawa này luôn.

*

Lại liếc nhìn gương mặt của Aizawa. Hàng lông mi của cô ấy dài và đẹp kinh hồn. Eh? Cô ấy luôn dễ thương như vầy sao? Tôi chưa từng nhìn nhận cô ấy theo kiểu này trước đây. Phải dùng tay vỗ vỗ vào mặt để tỉnh mộng mới được. Mọi thứ sẽ được bắt đầu từ thời điểm này.

“Aizawa…. Trước khi mình gặp Natsukawa, mình đã từng bị từ chối theo kiểu tệ nhất từ một người khác.”

“Hả, thiệt á?”

“Ừa, mọi chuyển xảy ra ở thời Trung học.”

Tôi là người hâm mộ trung thành của idol Natsukawa. Tình cảm mà tôi dành cho cô ấy đã không còn ở ranh giới của tình yêu nữa rồi, nó không thể bị bó buộc trong một định nghĩa đơn giản đó. Vậy nên tôi sẽ thuyết phục Aizawa, rằng Natsukawa không nên nhận được những cảm xúc cay nghiệt đến thế.

“Lần từ chối ấy thiệt sự tổn thương ghê lắm. Có thể thốt lên những câu ‘Người như cậu mà cũng dám’ hay ‘Đầu óc cậu có được bình thường không?’, và những thứ đó, tất nhiên chỉ để lu mờ đi sự tồn tại của mình. Nhưng nghĩ lại, họ cũng không hoàn toàn sai.”

“K-Không phải…”

“Và dường như chưa đủ trớ trêu, mình vô tình gặp bạn trai của cô gái đã từ chối mình ở hành lang trường học. “Sao mày dám nói những thứ ghê tởm với bạn gái của tao hả”, anh ta rú to.”

“…..”

“Hắn tẩn mình, khiến người mình như bay lên không trung trong chốc lát. Và kết cục, là nguyên quả đầu ngu ngốc này đập thẳng vào ngực của Natsukawa AIka.”

“Hả.”

“Cô ấy hét lên kèm một cái bạt tai vào mặt mình.”

“Hảaaaa!?”

“Mình đã yêu cô ấy như thế.”

“Sao cơ!?”

“Đùa chút mà.”

Đúng là tôi đã bị oánh bay đến chỗ Natsukawa Aika. Cô ấy hỏi chuyện gì đang xảy ra, còn tên bạn trai thì chỉ thẳng mặt mình trong khi vẫn đang miệt thị việc mình kinh tởm đến nhường nào. Kết thúc của chuyện này, Là Natsukawa phẫn nộ như núi lửa phun trào, cô ấy mắng thậm tệ tên bạn trai kia. Cùng lúc đó, Natsukawa cũng giáo huấn cho cô gái ấy một bài học. Cô ấy thét bằng tất cả hơi sức lồng ngực nhỏ bé kia có thể dùng, chỉ ra hành động của cả hai đã bôi nhọ và dẫm đạp lên danh dự và nhân phẩm của một con người như tôi.

Đám đông vây quanh đấy hoàn toàn đồng tình với cơn giận dữ của Natsukawa, và bày tỏ sự trân quý với cô ấy. Nhờ đó, tôi được cứu nguy, và nó thôi thúc tôi phải tìm hiểu thêm về Natsukawa.

—Hoặc là tôi đang xạo chúa với Aizawa mà chẳng cần nghĩ gì nhiều.

“Natsukawa AIka không chỉ dễ thương, cô ấy là một cô gái tuyệt vời. Mình chắc chắn sẽ sẵn sàng làm mọi thứ cho cô ấy. Nhưng đến cùng, vẫn là cô ấy tự mình giải quyết hết mọi vấn đề mắc phải.”

“….Mình hiểu rồi, một câu chuyện đầy ý nghĩa.”

Lắng nghe từng lời tôi kể, Aizawa ôm lấy cặp đầu gối đang duỗi thẳng ra ở trên băng ghế. Tôi không muốn cô ấy nghĩ xấu về Natsukawa. Nên tôi mới khiến cổ trở thành ‘Một cô nàng biết cảm thông cho những trái tim vụn vỡ.’ . Ý là, cô ấy sẽ thấu được câu chuyện này dù theo bất kỳ cách hiểu nào. Vì đây là Natsukawa chúng ta đang nói đến mà…!

“Đó là lý dó mình trở thành fan cuồng của cô ấy.”

“Ừm….. Hửm?”

Có một thứ mà tôi phải khiến cô ấy hiểu ra dù cho thế nào đi chăng nữa. Tôi 100% không phải bạn trai của Natsukawa, và tôi sẽ chẳng bao giờ được như vậy. TÔi không phải một thằng hề sẽ mua vui bằng việc nỗ lực nắm bắt một thực thể rõ ràng là quá cao so với tầm với của tôi, cũng không phải là một nam sinh năng động luôn cổ vũ, pha trò cho mọi người trong lớp. Tôi chỉ là một sinh vật tầm thường của tạo hoá, một kẻ vô vọng đội lốt một con người.

“….Eh? Fan á?”

“Natsukawa Aika là thần tượng trong lòng mọi người, và mình tự tin mình là fan cuồng số 1 của cô ấy.”

“Chờ chút đã. Cậu không hẹn hò với Natsukawa san ư?”

“Kẻ duy nhất được phép hẹn hò với Natsukawa phải là mkotoj tên đẹp mã được chính mình thừa nhận cơ!”

“Đó đâu phải vấn đề mình muốn nói tới!”

Giờ thì, tỏ ra sợ hãi đi nào, Aizawa Rena! Đây là hình phạt của cậu vì đã cố tình tổn thương Natsukawa! Nhận ra mọi thứ rối rắm chỉ bởi sự nhầm lẫn tai hại của cậu đi! Đỏ mặt nữa đi nào! Nữa đi! Ahh, dễ thương ghê!

“Mọi người đều biết chuyện đó mà. Nếu mình buộc phải đoán, thì đó là do cậu chỉ suốt ngày tập trung vô ông bạn trai kia nên mới không hề nhận ra.”

“Eh…? Chắc…là vậy…”

“Natsukawa là tuyệt vời nhất. Dù cho mình có một cô bạn gái không phải cô ấy, mình khẳng định sẽ tiếp tục ủng hộ cô ấy hết mình.”

“Ehhhh!? Với góc nhìn của một cô gái, thì nó sẽ phức tạp lắm đó…”

“Đấy là cách con trai tụi mình sẽ làm. Có những cô gái đã có bạn trai rồi vẫn cổ vũ cho các nam thần đập troai mà, nhỉ?”

“Ugh… Rốt cục cậu cũng nói điều này ra.”

Dẫu cho Arimura-senpai có là loại con trai đó, anh ta vẫn sẽ cố gìn giữ mối quan hệ mà anh ta có cùng Aizawa. Với một thằng đàn ông, việc có bạn gái hay là không quan trọng lắm đấy, và cứ trông thử xem Aizawa dễ thương đễn mức nào đi. Anh ta có thể ngã gục trước Natsukawa Aika, nhưng hoàn toàn quên đi người con gái của mình hay bất cứ ai khác không phải là thứ một thằng đàn ông sẽ làm. Bởi vậy con trai chúng ta mới bị kêu là đào hoa, háo sắc đấy.

Cứ nhìn vào vẻ bề ngoài – phần đại diện cơ bản cho những phẩm chất bên trong bạn (tuỳ trường hợp) mà xem. Chẳng hề để một quả đầu quá cắt kiểu, bóng bẩy, Arimura-senpai vẫn tỏ ra là một ‘đàn anh đáng để tin cậy’ khi tôi tận mắt thấy anh ta. Có thể anh ấy đã đưa tên Natsukawa AIka vào câu trả lời khi được hỏi về người mình thích, nhưng tôi không nghĩ anh ta có lên kế hoạch để biến Natsukawa thành bạn gái của mình. Xét cho cùng, anh ta hẳn tự nhận thấy bản thân giống như một fan hâm mộ Natsukawa hơn những vai vế khác.

Cơ mà, cảm xúc ấy lại đổi dần thành sự ghen ghét ở trong lòng Aizawa, và dẫn đến xung đột giữa hai bên.

“Oh, giờ nghỉ trưa sắp kết thúc.”

“Cậu vẫn chưa thể dùng bữa được. Mình xin lỗi….”

“Không phải lo lắng làm chi. Mình sẽ khiển trách Ashida theo ý của mình sau.”

“Ấy, đừng mà… Mình cá là cậu ấy chỉ đnag ra sức bảo vệ Natsukawa-san thôi, và mình đảm bảo cậu ấy không có ý xấu gì đâu.”

“Hả? Ashida? Bảo vệ Natsukawa?”

Tôi cứ tưởng rằng Ashida nói ra những lời ấy để bày tỏ thái độ thù địch một cách rõ ràng. Tôi thừa hiểu, cô ấy biết việc tôi và Natsukawa không hề hẹn hò, hay nói cách khác là Natsukawa không thể chịu nổi thằng lì đòn như tôi. Ashida phải biết là Natsukawa sẽ chẳng thèm màng tới dù cho tôi bị Aizawa cuỗm mất. Có lẽ tôi không hề hiểu con gái chút xíu nào cả.

“Mà, cũng chẳng có gì. Chỉ là đừng đặt quá nhiều kỳ vọng lên một người con trai, bằng không sẽ chỉ mình cậu tổn thương thôi đó.”

“Cậu đâu cần phải đề cập thêm nữa~ Và cả cậu cũng vậy đấy, Sajou-kun.”

“Mình ổn mà.”

Tôi chẳng trông đợi bất cứ điều gì cả, và cũng chưa bao giờ tỏ thái độ nghiêm túc. Tôi muốn nhiều hơn là một mối quan hệ ổn định lâu dài và tương thân tương ái. Chắc nhờ vậy mà tôi cảm thấy như tuổi thọ của mình đang được kéo dài thêm 5 năm. Biết rõ mọi thứ nhưng cứ để bị cuốn vào màn kịch dối trá này, tôi vẫn cảm thấy thoải mái lạ thường.

Nhìn Aizawa từ phía xa, tôi có thể nhận thấy năng lượng tích cực trước đây đã quay trở lại với cô ấy. Theo nhìn nhận của tôi, như thể cái cách trò chuyện lạnh lùng và đượm buồn cô ấy trình ra nãy giờ không hề có thật. Làm sao mà cổ lừa nổi tôi chỉ với nét duyên dáng, tinh nghịch thường ngày chứ.

Thực tế, tôi nghĩ túp lều nhỏ xinh này có lẽ là nơi mà Aizawa và Arimura-senpai luôn bí mật hẹn nhau. Chắc tôi không nên bén mảng tới nơi này nữa đâu. Nhưng tôi cứ sợ rằng, mình sẽ bị bản năng thôi thúc tìm đến đây nữa mất.

Nếu tôi không cố gắng theo đuổi Natsukawa, thì Aizawa đã không đến để tiếp cận tôi, và tôi đã không vướng vào vụ việc rắc rối này. Đến một nơi hoang vắng chỉ có tôi và một cô nàng dễ thương mà tôi không hề quen biết ngay buổi đầu, hình như chúng tôi đã tình cờ liên kết với nhau.

Qua sự cố vừa rồi, nó giúp tôi nhận ra nếu biết người biết ta, nhận định được vị trí và khả năng của mình, tôi sẽ tránh được hầu hết mọi thứ rắc rối, đồng thời đây cũng là một bài học thích đáng.

“……..”

Giá mà tôi đã làm vậy từ đầu, tôi sẽ không đơn côi và lẻ loi như bây giờ…. CÒn lúc này, tôi lại đang hy vọng đã làm nó chỉ trong một giây ngắn ngủi, hử.

-----------------------------

Bình luận (0)Facebook