Shimotsuki wa Mob ga Suki
Yagami KagamiRoha
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 532 - Kurumizawa-san phe chó và Nakayama-kun phe mèo

Độ dài 805 từ - Lần cập nhật cuối: 2023-04-11 02:16:19

    「Tớ thích chó hơn mèo á」

   

    Kurumizawa-san cười nhẹ rồi nói vậy.

    Cuộc nói chuyện tiếp tục trong khi cả hai vẫn đứng yên không chịu ngồi xuống sofa.

   

    「Nói thêm là tớ thích loại chó bự ấy. Vừa ngoan vừa mềm, đã thế ôm cũng rất thoải mái nữa...... Mấy đứa trầm trầm là tớ mê lắm luôn」

   

    「Ra vậy. Thế Kurumizawa-san có nuôi chó không?」

   

    「Có, tớ đang nuôi hai đứa」

   

    Lần đầu tôi nghe đấy.

    Không lâu trước tôi từng qua nhà Kurumizawa-san nhưng giai đoạn đó lại chẳng thấy con chó nào.

   

    Mà chắc không phải cố tình tránh để khách thấy đâu nhỉ.

    Kurumizawa-san là tiểu thư nên nhà cổ cũng rộng nữa, biết đâu chúng ở chỗ khuất nào đấy tôi không thấy không chừng.

   

    「À tất nhiên tớ không ghét chó nhỏ hay mèo đâu, kiểu nào cũng đáng yêu cả mà」

   

    Kurumizawa-san thích động vật à?

    Biểu cảm lúc này của cô ấy trông êm dịu hơn hẳn mọi khi.

   

    Vẻ tsun cùng cảm giác khó gần thường lệ giờ đã được thay bằng một bầu không khí gần gũi.

   

    Vậy nên tôi cũng buông lỏng cảnh giác trong vô thức.

   

    「Còn cậu phe mèo nhỉ? Chắc cậu thích kiểu mèo con thất thường như Shimotsuki lắm chứ gì」

   

    「――――」

   

    Vừa mất cảnh giác tôi liền ăn một vố.

    Và đúng y vậy, tôi chẳng phản biện được vì đã trúng ngay tim đen.

   

    Kurumizawa-san không sai, tôi cực kỳ thích mèo.

    Với tôi, cái kiểu thất thường coi chủ như con sen nhưng không được quan tâm là dỗi này rất rất là thu hút.

   

    「Dễ đoán thật đấy. Nhưng cậu có cần dao động đến thế đâu...... Chuyện sở thích người này người kia mỗi người mỗi kiểu mà」

   

    「C-chắc thế. Cứ như đang bị đọc vị ấy mà」

   

    「Hờ hờ...... Nhìn là biết ngay, ai bảo tính cậu thật thà quá làm gì」

   

    Kurumizawa-san vừa nói vừa cười.

    Cảm giác như đây là lần đầu tôi thấy cô ấy tươi tắn đến vậy.

   

    Coi bộ tâm trạng Kurumizawa-san hôm nay khá là tốt.

   

    「Cậu không nuôi thú cưng sao?」

   

    「Ừm. Chưa từng...... hình như mẹ tôi không thích chúng cho lắm」

   

    「Ra vậy. Mà ở nhà cậu tính ra Azusa cũng có khác gì thú cưng đâu...... Một đứa bất trị như cậu ấy đâu dễ gì tìm được」

   

    「Ahaha」

   

    Azusa sẽ lên cơn nếu ẻm biết mình bị đối xử như thú cưng cho coi.

    Mà đúng là tôi toàn bị ẻm hành nên lời Kurumizawa-san cũng chẳng sai cho lắm.

   

    「Nhắc mới nhớ Azusa tính ra cũng giống mèo thật」

   

    「Đúng thật, ai bảo có cái điểm thất thường đó làm gì」

   

    「......Shimotsuki này, rồi Azusa này, xung quanh cậu toàn là mèo luôn」

   

    「Phải. À còn cả Kurumizawa-san nữa, tôi nghĩ cô cũng có nét giống mèo đấy」

   

    Ngay khoảng hở giữa cuộc trò chuyện đầy thân thiện.

    Tôi chêm vào một phát ngôn không mang theo ý đồ đặc biệt nào.

   

    Đó đơn thuần chỉ là nghĩ gì nói nấy, nhưng trước mấy lời này...... Kurumizawa-san lên giọng.

   

    「Hê――? Thế tớ cũng nằm trong sở thích của cậu nhỉ?」

   

    Cứ như đang chọc ghẹo, Kurumizawa-san thì thầm với một nụ cười.

    Còn tôi thì chỉ biết trả lời đầy mơ hồ.

   

    「À, ừ thì. C-cũng không phải kiểu tôi ghét」

   

    「Hì hì. Tớ biết chứ...... Nhưng mà từ giờ cậu đừng có nói kiểu đó nữa được không? Con gái tụi tớ sẽ hồi hộp khi nghe được mấy lời thả thính đó đấy」

   

    Tôi bỗng lặng người khi nghe thấy vậy.

    Giờ nên trả lời thế nào tôi cũng không biết nữa.

   

    「Nhất là không được nói thế với người cậu đã từ chối. Lỡ người ta nhen nhóm cảm xúc lại thì cậu tính làm sao đây?」

   

    Phải. Hiện tại tôi đang kiểm điểm đây.

    Cũng nhờ có Kurumizawa-san nói chuyện kiểu bông đùa nên bầu không khí chưa đi tong, nhưng lúc này tôi vẫn phải kiểm điểm bản thân mới được.

   

    Theo tôi, thả thính vô trách nhiệm là hành động tồi tệ hàng bậc nhất.

    Vì cái trò giống với 『nhân vật chính』 đó, là hành vi tôi ghét hơn tất thảy cơ mà――

Bình luận (0)Facebook