Shimotsuki wa Mob ga Suki
Yagami KagamiRoha
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 521 - Đêm đầu tiên - 9

Độ dài 804 từ - Lần cập nhật cuối: 2023-03-31 01:46:20

    Chưa bao giờ tôi có cảm giác 『giận』 với Shiho.

    Dù có đó những lần ý kiến chọi nhau, tình hình vẫn không đi đến nước phải lời qua tiếng lại.

   

    Lúc nào tôi cũng chỉ chấp nhận và chấp nhận.

    Giả như có thấy hành vi nào kỳ lạ, tôi vẫn tôn trọng ý muốn của cô ấy mà cười khổ cho qua.

   

    Tôi nghĩ vậy là tốt.

    Nhưng riêng chuyện đó, có lẽ lại chẳng tốt chút nào.

   

    「Tất nhiên nổi giận là đúng đắn không phải điều tớ muốn nói. Tớ cũng hiểu cảm giác đó không hợp với con người cậu. Nhưng mà nè...... vô cảm tới mức không thể giận, bản thân nó lại là vấn đề đó」

   

    Cô ấy không đòi tôi trút đi cơn giận.

    Nhưng không có cơn giận nào sinh ra―― với Kurumizawa-san, điều đó dường như là không thể.

   

    「Con người ta ai cũng có sai sót. Cả tớ, cả cậu, và...... cả Shimotsuki cũng vậy, cậu nghĩ có đúng không?」

   

    Phải, cô ấy nói không sai.

    Cả Shiho cũng có những sai sót.

    Nhưng vấn đề là tôi chẳng hề nhận ra cô ấy đang sai sót.

   

    「Chỉ là có lẽ thôi, cơ mà...... không phải Nakayama đối với Shiho đặc biệt quá à? Tớ không rõ là có ý thức hay không, nhưng khi nhìn cậu...... tớ thấy thái độ đối với Shiho của cậu có hơi quá rồi ấy」

   

    「......Thái độ của tôi lạ thế sao」

   

    「Theo tớ thì cậu đang quá dịu dàng với Shimotsuki rồi」

   

    Bật lại lời chỉ trích này không khó.

    Tôi chỉ việc bác bỏ "Không có chuyện đó đâu", vờ như không nghe thấy rồi ngó lơ là được.

   

    Bằng cách này, tôi vẫn có thể trải qua những ngày thường nhật như lâu nay.

    Nhưng Kurumizawa-san...... thì lại không cho phép điều đó.

   

    「Tự giác đi. Về việc cậu đang trở nên kỳ lạ ấy」

   

    Lý do là vì Kurumizawa-san―― hiện đang rất nghiêm túc.

    Ẩn trong lời của cô là một ý chí mạnh mẽ.

   

    Nó nặng.

    Lời của Kurumizawa-san không hề nhẹ tới mức sẽ bị thổi bay bởi thứ cảm xúc hời hợt nào.

   

    Bởi đến cả chạy trốn còn không thể với tôi mà.

   

    「............」

   

    Tôi đứng trơ ra, không nói được lời nào cả.

    Hiện đang giữa hè mà những làn gió mát thổi qua lại không làm tôi thấy lạnh.

   

    Ấy vậy mà sống lưng lại lạnh.

    Tôi cũng biết sắc mặt mình đang xấu đi.

   

    Tôi đang dao động đến vậy đấy.

   

    「Về Shiho, là tôi đã......」

   

    Đã cho là đặc biệt sao.

    À không, đáng ra tôi phải biết mới đúng. Lẽ ra tôi phải hiểu Shiho chỉ là một cô gái bình thường, vậy mà tại sao...... tại sao tôi lại tích cực tuyệt đối về cô ấy đến như vậy?

   

    Là tôi đã thần thánh hóa cô ấy sao?

    Kết quả của việc quá yêu Shiho và suy nghĩ quá sâu xa...... là tình cảm đã bị bóp méo sang một hình dạng khác sao.

   

    Tôi không có ý thức về điều đó.

    Nhỡ như trong vô thức tình cảm của tôi cho Shiho thay đổi, thì điều đó―― sẽ dẫn đến một hướng không ổn chút nào.

   

    「Cứ vậy mà được sao?」

   

    Được kiểu gì mà được.

    Liệu có 『hạnh phúc』 lý tưởng nào chờ đợi ở cuối con đường tôi và Shiho đang đi không?

   

    「Một Shiho không nhận ra mình đang sai và một Nakayama không nhận thức được cái sai đó, cậu nghĩ có thể đến được với nhau không?」

   

    ――Được chứ!

   

    Tôi muốn nói thế lắm, chỉ là miệng tôi lại chẳng chịu hoạt động.

    Cũng tại từ thâm tâm tôi không hề nghĩ vậy.

   

    Nhìn tôi ngắc ngứ, Kurumizawa-san trút một tiếng thở dài như thể đã cạn lời.

   

    「......Đây chỉ là dự đoán của tớ, nhưng nếu cứ thế này, người sẽ sụp đổ trước chẳng phải là cậu sao?」

   

    Tôi, sẽ sụp đổ.

   

    「Giờ mới chỉ hơi biến dạng nhưng một ngày nó cũng sẽ nứt và vỡ...... Chưa kể hiện tại, tớ cũng thấy cậu đang dần kỳ lạ rồi đó」

   

    Nếu tương lai như thế trở thành hiện thực...... mới nghĩ thôi mà tôi đã lạnh cả người rồi――

Bình luận (0)Facebook