• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 10

Độ dài 814 từ - Lần cập nhật cuối: 2019-10-29 04:59:50

~ Translator : Masa

~ Edit : All For Love

______________________________________________

Không, nó vẫn chưa đủ cho bọn em sao?

Những đứa trẻ này có quá nhiều tài năng thành ra lãng phí.

Sống ở làng quê nông thôn, có thể nói rằng là đủ.

Nó sẽ là quá đủ nếu bạn tạo ra lửa để làm nóng tách cà phê hoặc tạo ra băng để sử dụng trong tủ lạnh. Nếu các em gái sử dụng sức mạnh lên Goblin, nó sẽ bị biến thành bụi hoặc trở thành tượng băng trong chớp mắt.

Gió và Sấm sét của Tota cũng tương tự. Máu của nó sẽ sôi lên và nó cũng sẽ bị cắt thành từng mảnh. Kể cả Orc cũng sẽ chết.

Hơn nữa, điều đó sẽ được coi là quá mức ngay cả khi sức mạnh của tôi gấp mười lần.

Thật sao trời, chúng là loại người gì đây. Không phải những đứa trẻ này có một đống khả năng sao? Không, chúng là một phần tài năng. Danh dự và lòng tự trọng của tôi đang khủng hoảng nghiêm trọng đây. Nếu không có ba năng lực, tôi hoàn toàn bị vượt mặt!

“Anh hai?”

Oops. Bình tĩnh, tôi ơi, bình tĩnh. Hãy nghĩ tích cực, tích cực lên. Tôi là hiện thân của một người có thể làm mọi việc. Tôi cũng là thầy giáo. Tôi cần khiến cho các ánh nhìn về tôi là quả quyết và điềm tĩnh.

“Hm… mình có thể chịu đựng được.”

Tôi không ghen tị. Là một người anh trai, tôi cần phải luôn giữ một tông giọng vững chắc. Đừng khiến tôi sai.

“À, hôm nay, anh sẽ dạy mấy đứa điều khiển hình ảnh.”

“…Hình ảnh… Nó là cái gì thế?”

“?”

Cả hai đứa nó nghiêng đầu sang một bên. Đệt. Tôi vừa dùng từ ngữ mà không tồn tại ở thế giới này lần nữa.

Cũng có những khó khăn khi dạy học cho một đứa nhóc tám tuổi và một đứa năm tuổi bằng những từ ngữ dễ hiểu nhưng có cái giới hạn của từ ngữ ở thế giới này. Bởi vì không có từ ngữ thay thế, nó trở thành một việc khó khăn để nói chuyện với dân làng khi dùng đến những từ ngữ từ kiếp trước của tôi. Khi tôi nhìn thấy những ánh mắt trống rỗng, tôi đã nói “Thế giới này thỉnh thoảng cũng rất khốn nạn”. Không, nó có lẽ giống như ở kiếp trước của tôi.

“Ồ, đúng rồi, nó là một bài học suy nghĩ ở trong đầu và làm nó di chuyển.”

Cả hai khuôn mặt dường như không hiểu tí nào. Đùa chắc, cái giáo dục chết tiệt này.

“Thôi thì, cách tốt nhất là cho mấy đứa thấy.”

Tôi chỉ ngón tay lên trời và tập trung phép thuật của tôi lên đầu ngón tay, Tôi tạo ra lửa.

“Mấy đứa có thể chuyển phép thuật thành lửa và gió nhưng đó chỉ mới là bước đầu. Giống như một con dê mới đẻ đứng được bằng đôi chân của mình. Nó là một nấc thang trong con đường của ma thuật.”

Cùng lúc đó đường đến phẩm chất cũng được nhích lên một nấc thang. Chúng sẽ cần học nhiều hơn người anh hai này!

“Trước hết, Sepuru.”

Nói như thế, tôi di chuyển ngón trỏ từ bên phải sang trái và vạch ra một đường lửa. Tôi kéo nó xuống. Sau đó tôi di chuyển từ phải sang trái và tiếp tục như thế.

Một tường lửa đã được hoàn thành.

“Trước đây anh đã dạy mấy đứa làm sao để giải phóng phép thuật từ cơ thể… Ứng dụng nó… điều này có thể thực hiện bằng cách thay đổi năng lượng. Tota, nhìn cái lốc xoáy này.”

Mặc dù, em ấy có thể nhìn thấy lốc xoáy từ tay phải của tôi, tôi lúc lắc tay phải không chắc chắn của mình.

“Nè, nhìn đi!”

Tôi xóa bỏ tường lửa và lần này tạo ra vệt gió giống như một chiếc đĩa CD với khả năng cắt lát(lấy ý tưởng nhất định từ một nhân vật anime với đầu sếu).

Tôi ném nó đi như một cái đĩa vào bầu trời.

“Và, thì, nếu rèn luyện, em có thể vẽ một hình ảnh trong không khí hoặc bay với gió nhưng trước tiên mấy đứa cần nghĩ về việc mấy đứa muốn làm gì với lửa hoặc gió ở trong đầu và điều khiển ma thuật làm nó. Trước tiên, tự mình nghĩ về nó đi.”

“Anh sẽ không dạy bọn em làm thê nào à?”

“Đừng tỏ ra ngu ngốc nữa. Nó là điều không thể dạy. Mấy đứa phải thử và thất bại. Mấy đứa không phải là Godlin, đầu tiên hãy dùng cái đầu mà nghĩ.”

Nếu anh nói với mấy đứa là mấy đứa hoàn thành nó quá dễ dàng,___ *cough* ý tôi là, em trai với em gái của tôi, bắt đầu con đường một ngàn dậm với một bước.

Bình luận (0)Facebook