• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 30: Góc nhìn của Fina, phần 4

Độ dài 1,583 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-27 12:13:13

Mình đã trở về nhà gấu một cách an toàn, tất cả là nhờ có Gấu Kyuu hết đó.

Mình cũng đã có đủ thảo dược cho mẹ rồi.

Umu, bây giờ thì bắt đầu ngày làm việc đầu tiên thôi nào!

Công việc của mình vẫn là phân tách quái vật như mọi khi.

Nhưng hôm nay là lần đầu tiên mình có được một công việc thực sự chứ không chỉ giúp đỡ mọi người với vai trò học việc nữa.

Mình nhanh chóng tạm biệt Gấu Kyuu rồi đi vào bên trong kho.

Theo lời Yuna-oneechan thì hôm nay mình sẽ giúp chị ấy phân tách bọn sói.

Mình mở cửa phòng đông lạnh ra và kéo một con sói về phía bán làm việc ở nhà kho.

Sói tuy chỉ là loại quái vật nhỏ, nhưng khi so về kích thước giữa nó và mình thì nó vẫn rất lớn.

Mặc dù có chút khó khăn nhưng mình vẫn thành công đẩy được con sói lên bàn làm việc.

Bởi vì Yuna-oneechan đã đặt làm một chiếc bàn vừa với chiều cao của mình, với nó mình chắc chắn sẽ làm thật tốt công việc của ngày hôm nay.

Mình cẩn thận dùng dao tách bộ lông sói ra và chia nhỏ từng phần thịt trước khi xếp chúng ngay ngắn bên cạnh bộ lông.

Ma thạch của con sói cũng được tách riêng làm sạch.

Mình tiếp tục công việc phân tách bọn Sói thêm một lúc nữa, và rồi cánh cửa nhà kho đột nhiên mở ra.

Yuna-oneechan đã trở lại rồi.

Chị ấy đã tiêu diệt được Hổ Sói rồi sao?

Nhanh thật đó, mình còn chưa kịp làm xong công việc hôm nay nữa.

Yuna-oneechan hỏi rằng mình có thể lấy ma thạch của bọn Hổ Sói giúp chị ấy được không.

Tất nhiên là được rồi, dù sao đó cũng là công việc của em mà, Yuna-oneechan.

Mặc dù vẫn là Sói nhưng kích thước của Hổ Sói thật sự rất đáng kinh ngạc, có thể nói rằng chúng to gấp đôi một con sói thông thường luôn.

Có thể tiêu diệt bọn quái vật to lớn như thế, Yuna-oneechan thật là tuyệt vời.

Mình dùng dao rạch xuyên phần bụng và đưa tay vào bên trong rồi cẩn thận luồn ra phía sau dạ dày của nó.

Vì Hổ Sói vẫn là Sói nên mình nghĩ rằng vị trí ma thạch của chúng cũng sẽ giống nhau thôi.

A! Tìm thấy rồi.

Lấy viên ma thạch ra khỏi ổ bụng của con Hổ Sói, mình rửa sạch và đưa nó cho Yuna-oneechan.

Ma thạch của Hổ Sói gần như to gấp đôi so với ma thạch của bọn Sói bình thường luôn, có lẽ đó là minh chứng cho sức mạnh của nó chăng?

---

Sau khi giúp Yuna-oneechan lấy ma thạch của bọn Hổ Sói, chúng mình ăn trưa cùng nhau, và rồi mình lại tiếp tục công việc phân tách quái vật.

Yuna-oneechan thì quyết định đi ngủ, trông chị ấy cũng có phần hơi mệt mỏi.

Mình nghĩ là do trận chiến với hai con Hổ Sói đã diễn ra rất căng thẳng nhỉ?

Yuna-oneechan cũng nhờ mình đánh thức chị ấy khi xong việc nữa.

Để không phụ lòng Yuna-oneechan, mình cũng sẽ cố gắng hết sức.

Sau một hồi làm việc chăm chỉ, cuối cùng mình đã hoàn tất công việc của hôm nay.

Mình nghĩ đã đến lúc cần phải đánh thức Yuna-oneechan rồi.

Mình đi lên tầng hai của nhà gấu.

Không biết Yuna-oneechan đang ngủ ở phòng nào ha?

Maa~ có lẽ mình phải kiểm tra từng căn phòng thôi, bắt đầu từ căn phòng này vậy.

Mình gõ cửa phòng và bước vào bên trong.

A, chị ấy đây rồi.

Yuna-oneechan vẫn đang ngon giấc trên chiếc giường.

Mình lay nhẹ Yuna-oneechan để đánh thức chị ấy.

「Yuna-oneechan, Yuna-oneechan」

Yuna-oneechan cuối cùng cũng tỉnh giấc.

Và nhưng Yuna-oneechan bước ra khỏi giường khác với mọi khi, chị ấy có màu trắng.

Chị ấy đang mặc một bộ đồ gấu màu trắng, giống hệt như Gấu Kyuu.

Bộ đồ gấu đen dễ thương lắm, nhưng bộ đồ gấu trắng mà chị ấy mặc trông cũng thật dễ thương quá đi!

Tuy vẫn còn buồn ngủ nhưng Yuna-oneechan nhanh chóng trở lại với dáng vẻ gấu đen hằng ngày bằng cách lộn ngược bộ đồ gấu.

Mình mong là lần sau sẽ được nhìn thấy chị ấy mặc bộ đồ gấu trắng một lần nữa.

Khi mình nói với Yuna-oneechan rằng mình đã làm xong công việc hôm nay, chúng mình quyết định trở về thị trấn.

Yuna-oneechan làm căn nhà gấu biến mất ngay trước mắt mình.

Ma thuật tuyệt vời thật đó!

Khi trở về, mình sẽ cưỡi trên Gấu Yuru.

Yuna-oneechan nói rằng nếu không công bằng thì các bé gấu sẽ trở nên giận dỗi.

Ưm, mình cũng có thể hiểu được điều đó.

Ngồi trên lưng Gấu Yuru, chúng mình nhanh chóng về đến thị trấn.

Mấy anh lính gác cổng kinh ngạc và trở nên hoảng loạn ngay khi nhìn thấy chúng mình.

Maa~ mình nghĩ dù là ai thì cũng sẽ bị các bé gấu làm cho ngạc nhiên thôi.

Nhưng mà, Gấu-san dễ thương lắm đó.

---

Hôm sau, mình lại đến nhà trọ của Yuna-oneechan.

Thế nhưng hôm nay chị ấy lại không định ra ngoài để làm nhiệm vụ.

Và vì thế, mình chẳng có nơi nào để phân tách quái vật hết.

Nếu mỗi lần muốn làm việc đều phải rời khỏi thị trấn thì cũng thật rắc rối ha.

Yuna-oneechan quyết định đến Guild để tìm cách giải quyết vấn đề đó. Có vẻ như chị ấy muốn thuê một mảnh đất để mình có chỗ làm việc hằng ngày.

Nhưng chỉ vì thế mà chị muốn thuê một mảnh đất sao, Yuna-oneechan?

Có thật sự ổn không thế ạ?

Sau khi nói chuyện với Helen-san một lúc, bọn mình lại cùng nhau đi đến Guild thương mại.

Đúng như mình nghĩ, ngay khi vừa bước vào Guild, Yuna-oneechan lại trở thành tâm điểm của sự chú ý thêm một lần nữa.

Chúng mình tìm đến bàn tiếp tân và được một chị gái rất xinh đẹp giúp đỡ.

Yuna-oneechan sau đó đã tìm được một mảnh đất ưng ý và chúng mình được chị tiếp tân hướng dẫn đến tận mảnh đất đó luôn.

Sau khi chị tiếp tân đi khuất, Yuna-oneechan ngay lập tức đem nhà gấu ra.

Dù có thấy cảnh tượng này bao nhiêu lần đi nữa thì mình vẫn thấy nó thật tuyệt vời.

Sau khi ngôi nhà đã yên vị, mình bước vào nhà kho để tiếp tục công việc phân tách bọn Hổ Sói hôm qua.

Mặc dù cách thức cũng tương tự với bọn Sói thông thường thôi, nhưng mình vẫn cảm thấy lo lắng.

Nhất là khi mình đã biết được giá tiền của bộ lông này từ Gentz-san.

Mặc dù vậy, mình sẽ cố gắng hết sức!

Bằng một cách nào đó, mình đã hoàn thành công việc hôm nay mà không mắc phải bất kỳ sai sót nào. Thật là may mắn.

Tuy nhiên, mình vẫn cần phải chăm chỉ hơn để không phụ lòng Yuna-oneechan và Gentz-san.

Thế nên kể từ hôm đó, hằng ngày mình đều đến nhà gấu của Yuna-oneechan.

Và hôm nay cũng vậy, số lượng quái vật mà mình có thể phân tách hằng ngày cũng tăng lên đều đặn.

Tuy nhiên, khi mình đang làm việc chăm chỉ thì mình cảm thấy choáng váng.

“Thôi tiêu rồi” là những gì mình nghĩ đến khi ngã xuống.

Thật không may vì Yuna-oneechan cũng ở ngay đó nữa.

Chị ấy chạy đến chỗ mình ngay khi thấy mình ngã xuống.

Đến lúc đó mình mới để ý tay mình đã ướt đẫm máu từ khi nào.

Mình đã cắt trúng tay vì sơ sót khi phân tách sao? Hay khi mình ngã xuống đã lỡ tay cắt trúng? Mình cũng không biết nữa.

Dù sao nó cũng chỉ đau một chút thôi, mình vẫn có thể làm tiếp công việc của hôm nay… nếu Yuna-oneechan cho phép.

Yuna-oneechan trông có vẻ rất lo lắng rồi chị ấy dùng tay gấu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của mình.

Chỉ trong thoáng chốc, mình cảm thấy nơi vết thương ấm lên và cơn đau đã biến mất. Khi Yuna-oneechan thả tay mình ra, vết thương lúc nãy còn chảy máu cũng đã biến mất theo.

Đó là ma thuật sao?

Thật là tuyệt vời! Nếu mình có thể sử dụng ma thuật liệu mình có thể chữa bệnh cho mẹ được không nhỉ?

Yuna-oneechan cởi găng tay gấu ra và đặt bàn tay của chị ấy lên trán mình.

Có vẻ như mình đang bị sốt. Maa~ mình đã cũng đoán được điều đó rồi.

Yuna-oneechan bảo mình nên nghỉ ngơi và ngủ một chút ở chiếc giường trên tầng 2.

Sau khi mình đã nằm xuống giường, Yuna-oneechan lại sờ vào trán mình một lần nữa.

Lần này là với găng tay gấu.

Nó thật mềm mại và thoải mái.

Mình cảm thấy dễ chịu hơn và ngay lập tức chìm vào giấc ngủ.

---

Khi mình tỉnh dậy thì mặt trời đã xuống núi mất rồi.

Và một bữa tối ngon lành cũng đã được Yuna-oneechan chuẩn bị xong. Chị ấy bảo mình nên mang về để ăn cùng với gia đình.

Yuna-oneechan cũng dặn dò mình nên nghỉ ngơi đầy đủ và chị ấy sẽ chỉ cho phép mình tiếp tục làm việc khi mình khỏe hơn mà thôi.

Và kể từ bây giờ, sau 3 ngày làm việc mình sẽ được nghỉ phép một ngày. Trong ngày nghỉ phép mình sẽ phải nghỉ ngơi và không được tìm công việc khác nếu không chị ấy sẽ giận.

Dù sao thì Yuna-oneechan cũng chỉ lo lắng về sức khỏe của mình thôi thế nên mình sẽ nghe lời chị ấy.

Bình luận (0)Facebook